Cả nhà ngay lập tức lại trở nên nhốn nháo, nào là mời đại phu rồi lại bốc thuốc, tốn hết hơn trăm đồng tiền của bà ta.
Tốn tiền còn chưa nói, bạn già của bà ta còn thầm dạy dỗ bà ta một trận.
Còn có vợ của con trai út, cho đến ngày trở về trấn trên cũng chưa từng cho bà ta một sắc mặt tốt.Trong lòng Trương thị vô cùng buồn rầu, thiếu chút nữa bị bệnh một trận.
Từ đó về sau, bà ta coi nha đầu Tiểu Thảo chết tiệt kia như không khí luôn, cho dù có làm gì bà ta cũng làm như không nhìn thấy.
May là nha đầu kia ngoài lúc ăn cơm chỉ lo cho người nhà của mình thì cũng không làm gì khiến cho bà ta khó chịu.
Vì bạc, bà ta nhịn.“Mẹ, mẹ!” Bóng người mập mạp của Lý thị vội vã đi vào nhà từ bên ngoài, lúc vượt qua ngưỡng cửa thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống.Nàng ta nhìn một vòng quanh sân, giống như kẻ gian kéo Trương thị vào trong nhà, vô cùng thần bí nói: “Mẹ, gần đây nhà chúng ta chi tiêu không ít đúng không? Con cũng đau lòng thay người! Nhà lão nhị ăn quá nhiều, chỉ có bốn đứa bé mà ăn cơm còn nhiều hơn hai ba người lớn!Lửa giận trong lòng Trương thị bị khơi lên, phụ họa theo: “Còn không phải sao! Một túi lương thực phụ chưa tới mấy ngày đã nhìn thấy đáy.
Tiền giống như nước chảy ào ào ra bên ngoài.
Ta đây gấp đến độ miệng cũng đã nổi nhiệt rồi.
Cô vợ kia của lão Nhị nhìn biết điều như thế, tại sao lại không lo lắng cho trong nhà một chút chứ?”Trương thị vừa nói vừa vỗ lên đùi mình, trên mặt tràn đầy bất mãn.Lý thị một bộ dáng đồng cảm nói theo: “Còn không phải sao! Cô vợ kia của lão nhị chỉ biết giả vờ ở bên ngoài.
Nàng còn ra ngoài nói việc trong nhà đều chỉ do một mình nàng làm.
Người bên ngoài ai không khen nàng ta thảo hiền chứ? Con thì không sao, quá lắm chỉ bị người ta nói là lười biếng.
Còn mẹ thì lại khác, lại còn bị nói thành mẹ chồng độc ác hà khắc với con dâu.”Trương thị cắn răng nghiến lợi một hồi, căm ghét nói: “Đứa con dâu đáng ghét này, thì ra là một bụng nham hiểm, ta vậy mà lại nhìn lầm nàng!”Lý thị thấy thời cơ đã đến liền nói ra mục đích của mình: “Mẹ, nàng ta đã không để người ở trong mắt như vậy, không phải bởi vì dựa vào nhiều con cái, tương lai sẽ có người làm chỗ dựa cho nàng ta hay sao? Con đây lại có một cách có thể khiến khí thế của nàng ta giảm đi.”“Người ta có nhiều con cái là do người ta biết sinh.
Nào giống như ngươi, ngay cả một quả trứng cũng không có động tĩnh!” Trương thị đã sớm bất mãn vì vợ của lão đại chỉ sinh được một mình Hắc Tử, nhưng bây giờ cũng không phải là lúc thích hợp để nói chuyện này, bà ta truy hỏi một câu: “Cách gì, nói nghe một chút đi.”“Ca ca nhà mẹ đẻ con nói, tiệm đồ gỗ ở trấn trên tuyển người học nghề.
Tiểu Sa nhà lão nhị cũng không còn nhỏ, học nghề bao ăn bao ở, chưa nói tới có thể tiết kiệm được khẩu phần lương thực của một người, sau này học xong không phải còn có một món nghề để kiếm sống hay sao?Trương thị cau mày suy nghĩ một chút, nói: “Tiệm đồ gỗ? Là tiệm Chương Ký đó hả? Nghe nói chưởng quầy của Chương Ký rất tàn bạo, tiểu nhị trong tiệm vẫn luôn liên tục đổi người.
Có người còn bị ngã đến tàn tật, nếu như...”Lý thị lắc lắc cánh tay mập mạp nói: “Chỉ là lời đồn mà thôi, ca ca nhà mẹ đẻ con có quen biết với Chương chưởng quầy, người đó bình thường rất hiền hòa, nếu không cũng sẽ không làm ăn lớn được đến như vậy.
Chỉ là có yêu cầu cao đối với người học nghề mà thôi.
Mẹ nghĩ xem, chọn người học nghề ai không chọn một người có thể làm được việc đúng không?”Trương thị suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, Tiểu Sa nhà lão nhị cũng không lười biếng, đi ra ngoài học nghề, năm ba năm sau trở lại làm thợ mộc cũng kiếm được không ít bạc.Tối hôm đó lúc ăn cơm, Trương thị thừa dịp mọi người đều ở đây đã thông báo tin tức này, hơn nữa còn nói: “Tiểu Sa là một đứa bé siêng năng hiểu chuyện, tiếp thu nhanh.
Nói không chừng chưa tới hai năm đã có thể ra nghề kiếm tiền rồi.
Có một nghề nghiệp cũng tốt hơn so với sau này cứ bôn ba bên ngoài, an toàn hơn rất nhiều.
Tiệm đồ gỗ của người ta chỉ muốn một người học nghề duy nhất, nếu không thì ta cũng sẽ cho Hắc Tử đi luôn.
Sau này hai anh em sống với nhau, không thì mở một cái tiệm, không phải là đều tốt hơn làm mấy việc khác sao?Người trong nhà nghe thế cũng không có ý kiến gì lớn.
Chỉ còn Dư Hải có chút do dự: “Mẹ, nghe nói lúc mới vào học nghề trong tiệm đồ gỗ phải làm việc nặng một khoảng thời gian dài.
Tiểu Sa tuổi còn nhỏ, chuyện như vác gỗ chỉ sợ là không làm nổi.”Trương thì vừa nghe vậy thì ngay lập tức đã xụ mặt xuống, bàn tay đang cầm bát cũng khẽ sựng lại, mất hứng nói: “Cũng đã mười một tuổi rồi, còn nhỏ lắm sao? Qua hai năm nữa cũng có thể cưới vợ rồi! Lão nhị, không thể cứ nuông chiều con như vậy được! Mẹ cũng chỉ là muốn tốt cho các con, trong thôn nhà mẹ đẻ ta có thợ mộc Vương, hàng năm làm vật dụng trong nhà cho người ta, ăn mặc cũng đều tốt hơn nhiều so với chúng ta!”Dư Tiểu Thảo có chút lo âu nhìn anh trai vừa mới nuôi ra được chút thịt, thầm oán trong lòng: Khỏi nói tới thợ mộc Vương, trong thôn cũng có rất nhiều người ăn mặc tốt hơn chúng ta đấy.
Không phải bởi vì chúng ta không có tiền mà là do bà nội người quá keo kiệt, chỉ biết thiên vị chú út.
Một đứa trẻ còn nhỏ như vậy đã muốn đưa đi học nghề, đây là nhẫn tâm đến mức nào vậy!Nàng dùng sức đâm đâm canh đậu bên trong bát, nhỏ giọng lầm bầm: “Chuyện tốt như vậy sao không để cho Hắc Tử ca đi đi ạ? Huynh ấy lớn hơn ca ca ba tuổi, cũng sắp thành người lớn rồi vẫn còn chọc mèo đánh chó ở trong thôn, không phải càng nên đi ra bên ngoài học chút gì đó sao?”Lý thị vừa nghe vậy lập tức xù lông: “Người lớn nói chuyện ai cho trẻ con xen vào? Lão nhị, ngươi nhìn xem con của ngươi được người chiều thành cái dạng gì rồi kia kìa!”Trương thị muốn nói gì đó nhưng lại cố nén xuống, chỉ nói: “Với cái tính cách kia của Hắc Tử thì nó có thể làm gì? Đưa đi chưa tới hai ngày đã phải đón trở về.
Nói đến học nghề, Đại Hải từ bé đã khéo tay, người ta đan rổ, nhìn hai lần đã học được.
Tiểu Sa thừa kế điểm này của cha nó, chắc chắn sẽ không kém hơn chút nào.”“Mẹ, con cũng chưa nói sẽ không cho nó đi.
Chỉ là muốn để hai năm nữa cho con lớn hơn một chút, vóc người trưởng thành rồi hãy đi...” Dư Hải vẫn là không yên tâm, nhìn đứa con trai chỉ mới đứng tới nách mình, tính tình tốt nói.Trương thị cắt ngang lời nói của chàng, hét ầm lên: “Ngươi nghĩ tiệm đồ gỗ là chúng ta mở hay sao? Ngươi muốn đi lúc nào thì có thể đi