Thi huyện là trận đầu của kỳ thi đồng sinh, thời gian định vào tuần cuối tháng Hai.
Như vậy, trước kỳ thi huyện một tháng sẽ ra thông cáo, báo trước ngày khảo thí, sau đó là chuỗi những trình tự báo danh rườm rà.
Cũng may, xưa nay thư viện Vinh Hiên đều báo danh tập thể, rút gọn rất nhiều chuyện cho các học sinh tham gia.Lều thi của trấn Đường Cổ được lập ở bên cạnh huyện nha, vị trí theo hướng bắc nam, lớn nhỏ đồng đều.
Nghe nhóm tiên sinh giới thiệu, phía nam trường thi có hai cửa gì đó, được quây vòng bằng hàng rào gỗ.
Các thí sinh xếp thành hai hàng, sau khi lục soát toàn thân mới có thể đi vào bên trong.
Đi qua hàng rào gỗ có một đại viện, viện chỉ có một cửa duy nhất.Sau khi đi vào cửa chính, đại viện này là nơi các thí sinh chờ gọi tên.
Phía bắc đại viện có đại sảnh ba gian, giám khảo ngồi ở chính giữa điểm danh cho các thí sinh.
Ở phía bắc có rất nhiều chỗ ngồi đơn giản, là nơi các thí sinh sẽ tham gia khảo thí.Đáng tiếc, cổ đại không cho đến trước trường thi quan sát.
Nếu không, Dư Tiểu Thảo thật muốn đến xem trường thi ở cổ đại một chút.Hôm nay là ngày thi huyện đầu tiên, trời chưa sáng, các thí sinh đã đến trước trường thi, trải qua "lục soát" kiểm tra toàn thân.
Mỗi thí sinh đều có một cái giỏ thi, bên trong để những vật dụng cần thiết cho lúc thi.
Ví dụ như đồ văn phòng phẩm, đồ ăn, giấy chứng minh tham gia khảo thí.
Giỏ thi phải trải qua sự kiểm tra cẩn thận, phòng ngừa có mang theo những vật phẩm vi phạm cấm mang.Giỏ thi của thư viện Vinh Hiên được thống nhất sẽ do thư viện chuẩn bị.
Nhưng Dư Tiểu Thảo ghét bỏ đồ ăn của thư viện quá ngán, chỉ có cơm nắm màn thầu và dưa muối nên đặc biệt đổi đồ ăn trong giỏ thi của tiểu đệ thành bánh quy đậu phộng hạt vừng và thịt khô.
Còn thêm một cái lò sưởi tay bằng đồng, lúc lạnh có thể áp tay lên giữ ấm.
Đặc biệt còn có túi nước ấm bên trong chứa nước linh thạch nóng bỏng, được bọc bằng chăn nhỏ một cùng cẩn thận.Mỗi đợt thi phải mất một ngày, thời tiết tháng Hai vẫn tương đối lạnh, Dư Tiểu Thảo hy vọng đến giữa trưa, đệ đệ có thể uống một ngụm nước ấm áp.
Nghe nói, rất nhiều thí sinh có thể chất tương đối kém, ngày thường thành tích không tồi nhưng đến lúc đi thi lại phát huy không tốt.
Nguyên nhân rất lớn là do thời tiết và thức ăn.
Thậm chí, còn có người vì sinh bệnh không thể chống đỡ nổi mà thi trượt.Tiểu Thạch Đầu vẫy tay với cha mẹ và Nhị tỷ đưa cậu đi thi, kiên định xếp hàng trong đội ngũ.
Trước khi vào sân, người "lục soát" nhìn thoáng qua trên người cậu mặc trang phục đặc biệt của thư viện.
Đến lúc kiểm tra giỏ thi của cậu lại càng kinh ngạc, sau khi kiểm tra chăn nhỏ, túi nước và lò tay mấy lần mới thả để cậu bước vào trường thi.Trong viện lúc này đã có không ít học sinh đứng yên chờ đợi.
Tuy rằng lúc này trời còn chưa sáng, nhưng trong viện đã có thể dễ dàng thấy rõ không ít giấy đèn bài.
Tiểu Thạch Đầu đi theo phía sau các học sinh, theo thứ tự nhận được tiến hành điểm danh vào bàn.Các thí sinh đứng ở trong đại viện, đối mặt giám khảo, chờ đợi gọi tên vào đại sảnh nhận đề, sau đó còn phải trải qua phân đoạn "xướng bảo".
Mỗi thí sinh tham gia thi huyện đều sẽ có một lẫm sinh* đứng ra bảo đảm, phòng ngừa gian lận.
Sau khi Tiểu Thạch Đầu nhận bài thi, dựa theo số trên bài thi ngồi vào bàn thi.(*) Lẫm sinh: Người học trò được triều đình cấp lương để theo học tới lúc thành danh.Chờ đến khi tất cả các thí sinh đều nhận được bài thi, có nha dịch lưu động sẽ diễn tả đề thi.
Người nha dịch này nhận ra Tiểu Thạch Đầu, còn đặc biệt dừng lại trước mặt cậu thêm hai giây.
Tiểu Thạch Đầu thấy được đề thi, nghiêm túc xem xét đề, vừa suy nghĩ vừa mài mực.
Sau khi mài mực xong bèn nghiêm túc bắt đầu làm bài thi.Sáng sớm tháng Hai, nhiệt độ không khí rất thấp, các học sinh đứng giữa trời gió lạnh hơn một canh giờ, tay chân đều trở nên có chút cứng đờ.
Tiểu Thạch Đầu lấy túi nước từ trong chăn bông nhỏ ra, uống hai ngụm nước linh thạch nóng hổi, cảm giác trên người lại lần nữa trở nên ấm áp.
Cậu áp tay lên trên lò ấp nhiệt, sau đó mới bắt đầu múa bút viết văn.
Có nước linh thạch cung cấp nhiệt lượng, cậu không thấy lạnh một chút nào, chữ viết trên bài thi vẫn giống như lúc bình thường, không hề có chút cứng đờ.Hôm nay là đợt thi đầu, phải thi hai bài trong Tứ Thư* và thi viết một bài thơ ngũ ngôn lục vận; cả đề mục, thơ, lối văn phương pháp sáng tác đều phải có cách thức nhất định, toàn bài không được vượt quá bảy trăm chữ.
Những ngày thi đầu tiên đều giống nhau, chỉ cần chữ viết lưu loát đã có thể trúng tuyển.
Những người trúng tuyển ngày thi đầu mới có thể tham gia ngày thi thứ hai.
Đối với Tiểu Thạch Đầu mà nói, đợt thi đầu căn bản không cần lo lắng.(*)Tứ Thư (四書 Sì shū): là bốn tác phẩm kinh điển của Nho học Trung Hoa, được Chu Hy thời nhà Tống lựa chọn.Đến giữa trưa, cậu tạm ngưng bút.
Sau khi vui vẻ thoải mái ăn bánh quy thơm ngào ngạt, gặm mấy miếng thịt heo khô lại uống mấy ngụm nước xong, sau đó nâng cao tinh thần mới tiếp tục viết xong toàn bộ văn chương.
Cậu nghiêm túc kiểm tra lại một lần, sau khi thay đổi sửa chữa mới sao chép lại trên bài thi.
Chờ sau khi cậu hoàn thành, nhìn quanh bốn phía mới phát hiện đại đa số thí sinh vẫn đang vừa hà hơi đôi tay vừa múa bút thành văn.Hôm nay trời hơi nhiều mây, nhiệt độ không khí cũng thấp hơn so với mấy ngày trước.
Có vài thí sinh lạnh cóng đến mức mặt trắng bệch, môi cũng trở nên xanh tím.
Có người còn hắt xì ngay tại chỗ, chảy ra rất nhiều nước mũi, xem ra cũng không quá lạc quan.
Tiểu Thạch Đầu có chút kinh ngạc, sao cậu lại không cảm thấy lạnh chút nào? Chẳng lẽ do tác dụng của cục đá hộ thân mà Nhị tỷ cho cậu?Tiểu Bổ Thiên Thạch bị buộc ở trên cổ Tiểu Thạch Đầu, không ngừng trợn trắng mắt: Chủ nhân còn tùy tiện cho người khác mượn mình, quá không tôn trọng Thần Thạch này rồi? Nghĩ đến trước khi tới đây, Dư Tiểu Thảo còn cẩn thận dặn dò nó phải chăm sóc đệ đệ nàng thật tốt, còn nói đây cũng coi như một phần công đức, có thể giúp đỡ cho việc tu luyện của nó, nó mới miễn cưỡng đồng ý.
Đối với Tiểu Thạch Đầu, Dư Tiểu Thảo nói đây là đá quý đã được đại sư làm phép hộ thân, có thể phù hộ cậu thi cử khả thuận lợi.Có điểm tâm ăn vặt ngon miệng, còn có linh thể Bổ Thiên Thạch hộ thân, đến lúc chạng vạng khi ngày thi kết thúc, đại đa số thí sinh đều phải rụt cổ run rẩy đi ra, chỉ có Tiểu Thạch Đầu là có tinh thần còn hơn cả lúc đi vào.Vừa ra khỏi trường thi, cậu đã nhìn thấy Nhị tỷ tới đón, Tiểu Thạch Đầu giống như đạn pháo, xách theo giỏ thi xông tới: "Nhị tỷ, buổi tối làm món gì ngon? Đệ muốn ăn vịt nướng của Trân Tu Lâu, chúng ta đi mua một con về đi?"Tôn Nhuận Trạch và Lưu Kim Diệp cũng ra tới, hội họp với hai tỷ đệ.
Nghe nói buổi tối có thể được ăn vịt nướng của Trân Tu Lâu, hai người đều tỏ vẻ vô cùng chờ mong nhưng cũng không có hy vọng gì.Món vịt ba món của Trân Tu Lâu cho