Dư Tiểu Thảo suy nghĩ trong lòng, mua ngôi nhà này, không thể chỉ dùng trong mười ngày nửa tháng cho kỳ thi này được, phải phát huy giá trị lớn nhất của nó.
Nàng vốn nghĩ có thể cho thí sinh tham gia kỳ thi mỗi năm thuê dùng, nhưng mà như vậy vẫn còn bỏ không mười mấy tháng mà! Quá lãng phí tài nguyên!Nàng rất muốn làm nghề cũ, biến nó thành quán bán đồ kho.
Nhưng bây giờ là thời kỳ giáp hạt, việc bán đồ ăn không mấy thuận lợi.
Đặc biệt là thịt, bây giờ mới đầu xuân, là lúc mới bắt nuôi heo con, phải chờ hơn nửa năm nữa mới có thể xuất chuồng.
Các loại như gà, ngỗng cũng phải chờ hơn nửa năm… Thôi, cũng không cần nghĩ trước nhiều như vậy làm gì, chờ về nhà bàn bạc với mọi người rồi tính tiếp!Thoáng chốc đã tới kỳ thi Phủ, có kinh nghiệm thi huyện nên Tiểu Thạch Đầu và Tiễn Văn đều bình tĩnh hơn rất nhiều.
Giờ Mão một khắc, viện tổ chức thi Phủ mở cửa.
Vì viện thi Phủ ở ngay phía đối diện nên hai người ăn cơm sáng, giờ Mão mới ra khỏi cửa.
Sau khi trải qua sự kiểm tra của quân sĩ để tiến vào sân, căn cứ vào hướng dẫn thi mà tìm được chỗ ngồi của mình.
Chỗ ngồi của từng thí sinh trong thi phủ viện là từng gian nhỏ độc lập, như vậy càng có thể ngăn chặn hiện tượng gian lận.Thi phủ có thiếp kinh, tạp văn, sách luận về ba kỳ thi, chia ra thi học thuộc lòng, văn chương (gồm thơ và văn xuôi), và chính kiến về thời đại.
Tiểu Thạch Đầu hoàn toàn không vấp phải vấn đề gì với học thuộc lòng.
Trước kỳ thi, Viện trưởng Viên đã tự mình chỉ dạy riêng cho cậu bé, dạy phụ đạo văn chương và những chính kiến thời đại, cho nên hai lần thi sau đó cũng không có vấn đề gì lớn.Tham gia thi Phủ tổng cộng có năm mươi người, chia làm hai loại Giáp Ất, đầu tiên là mười người cấp Giáp.
Lúc công bố kết quả thi, Tiểu Thạch Đầu đứng ở gần cuối danh sách bảng Giáp, hạng chín.
Trong lúc kỳ thi diễn ra, Tri phủ đại nhân và rất nhiều quan chấm thi đều chú ý đến thí sinh nhỏ tuổi nhất này, nhớ tên của cậu bé.
Sau khi chấm bài xong thì phát hiện thí sinh nhỏ tuổi nhìn ngốc ngốc, dễ thương, tuấn tú này lại có thành tích tốt như vậy.Lại nhìn danh sách báo danh, hóa ra là đến từ thư viện Vinh Hiên, nên cũng không cảm thấy quá kỳ lạ.
Thư viện Vinh Hiên nhiều nhân tài, đừng nói tiểu Tú tài tám tuổi, dù là tiểu Trạng nguyên mười tuổi cũng rất có khả năng.Lúc có bảng thành tích, Dư Ba đã đặc biệt chờ sẵn ở đó.
Tên của hắn cũng ở trên bảng danh sách, chỉ là so với Tiểu Thạch Đầu đứng ở bảng Giáp thì hắn lại ở bảng Ất, còn là hạng ngoài 40.
Thông qua thi Phủ thì đã là đồng sinh rồi (cách gọi học trò chưa thi tú tài hoặc chưa đậu kỳ thi tú tài), thông qua thi Viện mới có thể có tư cách làm Tú tài.Vốn dĩ Dư Ba vô cùng tin tưởng bản thân, nhưng khi nhìn thấy thành tích của cháu trai, lại nhìn lại mình, không thể không nói, đúng là tức chết hắn mà.
Hắn đọc sách mười mấy năm cũng chỉ thi được cái thành tích gần đội sổ mà cháu trai mới nhập học được có hai năm lại có thể thi được top mười người đứng đầu!Hắn không cảm thấy độ thông minh và cố gắng của bản thân kém hơn cháu trai mà đổ lỗi hết các nguyên nhân lên việc Tiểu Thạch Đầu được học ở thư viện nổi tiếng còn hắn thì không.
Thậm chí Dư Ba còn nghĩ: Nếu như năm ngoái hắn có thể nhập học ở thư viện Vinh Hiên thì thành tích nhất định sẽ tốt hơn Tiểu Thạch Đầu, ít nhất cũng ở trong ba vị trí đứng đầu! Cũng chẳng biết hắn lấy đâu ra lắm tự tin thế?Có điều, ba vị trí đầu trên bảng kết quả thi Phủ đúng là đều rơi vào tay thư viện Vinh Hiên hết.
Trong bảng Giáp có đến bảy thí sinh là học sinh thư viện Vinh Hiên, còn để lại đường sống cho người khác không chứ? Bảo sao có nhiều người tranh nhau chảy máu đầu cũng muốn để được vào học ở thư viện Vinh Hiên!Dư Ba cố nén sự ghen ghét trong lòng, chúc mừng Tiểu Thạch Đầu.
Chị em Dư gia cũng đều chúc mừng hắn có tên trên bảng.
Sau khi định sẵn thời gian trở về thì mỗi người một ngả.
Còn về việc chị em Dư gia ở đâu, Dư Ba chẳng thèm hỏi một câu.Ngày thứ hai sau khi có bảng kết quả thi, hai chị em bèn dọn dẹp trở về.
Trở về còn có một đống chuyện phải làm đó, chuyện quan trọng nhất là trồng ngô.
Tuy rằng thi Viện cũng tổ chức ở Phủ thành nhưng phải chờ đến mùa thu! Thi Viện ba năm tổ chức hai lần, năm nay vừa khéo gặp thi viện chứ không thì phải chờ đến mùa thu năm sau.Về đến nhà, trong sân rau củ xanh um tươi tốt, sắc xanh mơn mởn, chỉ nhìn đã thấy thoải mái! Rau củ ở tiền viện đã bắt đầu hái mang bán.
Bởi vì có quan hệ tốt với Trân Tu Lâu nên cung cấp rau củ cho hai Trân Tu Lâu ở trấn Đường Cổ và Phủ thành trước, còn dư lại mới bán cho mấy vị khách quen ở trấn Đường Cổ.
Rất nhiều người nghe danh đến mua chỉ có thể vui vẻ đến rồi thất vọng trở về.
Nếu như không phải cần chăm sóc cây ngô thì Dư Tiểu Thảo cũng muốn trồng trọt rau củ ngắn ngày trên diện rộng ở thôn trang.
Kiếm nhiều tiền hơn!Chạng vạng, trong sân chỉ có bốn người Liễu thị, Dư Thải Phượng, Lưu Yến Nhi và Tiểu Phương Bình.
Hỏi mới biết cha và chồng của đại cô dẫn theo Lưu Tuấn Bình đến thôn trang mà Dư gia đã mua, đã cày cuốc được hơn gần một trăm mẫu đất, cũng đã bón phân chờ Dư Tiểu Thảo trở về gây giống.Mùa vụ không đợi người, sáng sớm ngày hôm sau, Dư Tiểu Thảo đã cưỡi tiểu hồng mã của mình đi cùng tiểu Quận vương đến thôn trang nhà mình.
Hạt giống ngô cũng đã vận chuyển từ trong kho hàng đến thôn trang, mỗi ngày đều có người chuyên trông coi.Nhóm nông dân ở trong thôn trang không khỏi cảm tạ ân đức của đông gia hiện tại.
Năm ngoái đại hạn, lại còn gặp phải nạn châu chấu, không có thu hoạch từ đồng ruộng nên ăn cơm cũng là một vấn đề chứ đừng nói đến việc đi thuê ruộng.
Trong lúc bọn họ đang tuyệt vọng thì đông gia đã miễn thuế ruộng cho bọn họ, cho bọn họ một con đường sống.Khó khăn lắm mới chống chọi qua mùa đông giá rét, khi rất nhiều nhà đã cạn sạch lương thực phải đối mặt với tuyệt cảnh thì đông gia lại xuất hiện.
Ban đầu đông gia nói không muốn cho bọn họ thuê ruộng nữa, những lời này như sấm sét giữa trời quang vậy, có người liền gào khóc tại chỗ.
Tất cả mọi người đều quỳ xuống xin đông gia.
Bọn họ đều xuất thân nông dân nghèo khó, gia cảnh bần hàn, mùa đông năm ngoái đã chống chọi rất khó khăn, nếu như bây giờ không thuê được đất nữa thì cả nhà bọn chỉ có nước ra ngoài đi ăn xin thôi!Sau khi đông gia khuyên nhủ mọi người, giải thích muốn thuê