Còn nữa, Kim An Huyền chủ trong miệng nàng ta là ai? Không phải nói chuyện của hoàng trang đều do nha đầu Dư Tiểu Thảo kia quản lý sao? Chẳng lẽ nàng ta cho Kim An Huyền chủ mượn sau núi trồng cây ăn quả?“Cái kia… vị tỷ tỷ này, làm phiền một chút.
Muội muội rất ngưỡng mộ Kim An Huyền chủ mà tỷ nói tới.
Không biết Kim An Huyền chủ là ai? Hôm nay có ngồi ở đây hay không?” Ngô Quân Linh yên lặng lắng nghe một lát, cuối cùng tìm một cơ hội mở miệng hỏi.Vị khuê tú kia là con gái của Thiếu chiêm sự tứ phẩm, nghe vậy khinh thường liếc nàng ta một cái, cười lạnh nói: “Kim An Huyền chủ ngươi cũng không quen, mới đến hay sao?”Ngô Quân Linh chưa từng bị đối xử như thế này, nhưng cả bàn này nàng ta xuất thân thấp nhất, chỉ có thể âm thầm nghiến răng, ý cười trên mặt vẫn không nhạt đi: “Tỷ tỷ nhìn rõ mọi việc, tiểu muội đến Kinh chỉ mới mấy tháng, nhiều người nhiều chuyện vẫn chưa hiểu rõ!”“Khó trách!” Vẻ mặt con gái Thiếu chiêm sự như ban ơn, nhẹ nhàng chỉ chỉ bên bàn chính: “Nhìn thấy không, người mặc Kỳ trang màu hồng nhạt là Kim An Huyền chủ Hoàng thượng đích thân phong tước đấy.”Sau đó, bỏ qua Ngô Quân Linh đang dậy sóng trong lòng, tiếp tục nói đến chủ đề khi nãy với mấy tiểu tỷ muội: “Quả mận được đưa ra thị trường mấy ngày trước, các ngươi nếm thử chưa? Trước kia ta không thích ăn mận nhất, luôn cảm thấy cổ họng có hương vị chua chát.
Nhưng cây mận ở trên núi hoàng trang ngọt ngọt giòn giòn, một chút vị chua cũng không có.
Ta ăn liền cả ba bốn quả! Đáng tiếc rất khó mua được, ăn một chút cũng không đã ghiền!”Một khuê tú khác tiếp lời: “Còn không phải sao, nếu ban đầu khi Kim An Huyền chủ bị xa lánh trong hội đấu hoa, ta có thể dẫn đầu đi ra thân thiện giải vây cho nàng, có phải đại biểu người ngồi bên cạnh nàng bây giờ sẽ có thêm một người là ta không?”“Đừng có nằm mơ! Ngươi cũng không xem thử người ngồi bên cạnh Kim An Huyền chủ có thân phận gì, đó đều là tiểu thư nhà quan lớn nhất phẩm.
Chúng ta thế này, người ta còn gai mắt ấy!” Khuê tú giọng điệu ghen tị này phát hiện sau khi mình nói ra câu này xong, trên bàn ngoài cô gái quê mùa kia, những tỷ muội khác đều trừng lớn mắt ngạc nhiên nhìn nàng ta, hai tiểu tỷ muội bên cạnh còn dời ghế đi, tỏ vẻ không quen nàng ta.Đợi nàng ta kịp phản ứng mình nói cái gì, vội vàng hoảng hốt giải thích: “Ta không có ý đó, ý… ý của ta là, Kim An Huyền chủ là Huyền chủ mà Hoàng thượng đích thân phong tước, tài hoa hơn người, vật hợp theo loài, người có thể làm bạn với nàng cũng chỉ có tiểu thư nhà quan lớn nhất phẩm hoàng thân quốc thích mà thôi… Khi nãy ta cũng không có ý ám chỉ thế lực của nàng ta…” Lúc nói xong câu cuối cùng, giọng nói của nàng ta gần như đã nghẹn ngào, vẻ mặt sợ đến tái mét.Các tiểu cô nương khác có người cúi đầu giả vờ uống nước, có người lấy một quả nho ngọt ngào bỏ vào miệng, có người nhìn ra ngoài cửa sổ giống đang thưởng thức cảnh đẹp trong trạch viện… Không có ai chịu đáp lời nàng ta, sợ bị người nào đó hiểu lầm cùng một nhóm với nàng ta.
Trong hội hoa năm ngoái, Lý Mỹ Nhu từng gây chuyện với Dư cô nương, bây giờ không biết đang ngây ngốc ở đâu rồi nữa.
Còn có dáng vẻ thê thảm chật vật của Lý gia lúc trước… Chúng khuê tú run rẩy trong lòng, trong khoảng thời gian ngắn, trên bàn vô cùng yên tĩnh.Dư Tiểu Thảo bọn họ hoàn toàn không chú ý tới tình hình bên này, Hạ Uyển Ngưng đang tràn đầy hứng thú bàn tính chuyện đến hoàng trang hái nho nữa.
Lần trước vừa ăn vừa hái ở sau núi hoàng trang, trái cây mang về nhà ăn không hết, cầm đi tặng người ta cũng có thể diện.
Quả nho Dư Tiểu Thảo mang tới ngọt y như mật, đến lúc đó nhất định phải hái nhiều một chút.Vu Uyển Tình ở một bên hâm mộ lắng nghe, trong mắt lộ ra vẻ khát vọng.
Đến lúc Dư Tiểu Thảo đảm bảo sẽ đưa thiệp mời cho nàng ta, nàng ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Dư tỷ tỷ đối xử với nàng ta không tệ, chẳng những trị khỏi mặt của nàng ta, đồ ăn ngon, chuyện vui chơi cũng chưa từng quên nàng ta.Cuối cùng, Vu Uyển Tình làm chủ nhân, dưới sự nhắc nhở của nha hoàn mới phát hiện bầu không khí ở bàn bên kia không đúng, vội vàng đi tới, ngọt ngào cười nói: “Các vị tỷ tỷ, lần đầu tiểu muội chào hỏi nhiều khách như vậy, nếu có chỗ tiếp đãi không chu đáo, thì xin mọi người bao dung.”“Tình biểu muội, ta vừa mới chọc phải đại họa rồi, làm sao đây? Hu hu hu…” Khuê tú nhận ra mình nói bậy là bà con xa của Vu Uyển Tình.
Nàng ta đang vô cùng sợ hãi, nhìn thấy Vu Uyển Tình giống như gặp được cứu tinh.Vu Uyển Tình nhìn các tỷ muội vốn có quan hệ không tệ với biểu muội ở xung quanh lúc này đều có dáng vẻ không liên quan, trong lòng rất ngạc nhiên.
Nàng ta nhẹ giọng an ủi: “Hinh biểu tỷ, thánh nhân đã nói: Người chứ đâu phải thánh hiền, ai mà không có lỗi, nhưng có lỗi mà biết sửa đổi, thì cái thiện chẳng lớn lắm hay sao.
Mắc sai lầm cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần tỷ thật lòng thừa nhận sai lầm, dũng cảm sửa sai, tin rằng mọi người đều sẽ rộng lượng tha thứ cho tỷ.”“Vậy… muội có thể đến nói tiếng xin lỗi với Kim An Huyền chủ cùng ta không?” Đinh Nhã Hinh sợ hãi liếc mắt nhìn thoáng qua bóng dáng trên bàn chính, đáng thương nhìn Vu Uyển Tình.Dư tỷ tỷ? Hinh biểu tỷ nói gây họa, là đã đắc tội Dư tỷ tỷ à? Không đúng, từ sau khi đi vào, hai người cũng chưa từng trò chuyện với nhau mà? Chẳng lẽ lúc trước biểu tỷ làm chuyện gì có lỗi với Dư tỷ tỷ?Lúc này, Ngô Quân Linh lên tiếng: “Đinh cô nương, đừng lo lắng, Tiểu Thảo muội muội không phải người lòng dạ hẹp hòi như vậy đâu.
Chắc chắn nàng sẽ không trách tội ngươi.”Tuy không hiểu vì sao đánh giá và địa vị của nha đầu Dư Tiểu Thảo kia trong lòng các khuê tú lại cao như thế.
Nhưng xem ra nàng ta phải nhanh chóng hòa nhập vào giới quý nữ trong Kinh, cũng phải làm thân với nha đầu kia.
Không biết trải qua chuyện của biểu ca lần trước, trong lòng nàng có thể còn khúc mắc với mình không nữa?Khuê tú ngồi cùng bàn nghe nàng ta không biết lượng sức gọi Kim An Huyền chủ là “Tiểu Thảo muội muội”,