So với bạch ngọc, thanh ngọc, thậm chí là ngọc Dương Chi, các tiểu cô nương trẻ tuổi càng thích loại ngọc màu sắc diễm lệ chói mắt này hơn.
Nhất là mấy tiểu cô nương sắp lập gia đình, nếu như ngày cưới có thể đeo bộ trang sức bằng phỉ thúy đỏ như vậy nhất định sẽ được truyền thành giai thoại.Có Tĩnh vương phi và Dư Tiểu Thảo tận sức tuyên truyền quảng cáo, phỉ thúy nhanh chóng khơi dậy một làn sóng trong tầng lớp thượng lưu trong Kinh thành, phỉ thúy trong Trí Ngọc trai được tiêu thụ với tốc độ chóng mặt.
Trương chưởng quỹ vừa giám sát chằm chằm nhóm thợ tăng ca chế tạo trang sức mà còn phải chú ý động tĩnh của đội vận chuyển, bận sứt đầu mẻ trán nhưng rất có tinh thần!Bởi vì phỉ thúy tiêu thụ nhanh chóng nên Trương chưởng quầy quyết định đẩy nhanh khai thác đá để lấy phỉ thúy làm đồ trang sức.
Còn việc cược đá mà nữ chủ tử nói trong tương lai, ông ta cũng đã nhìn ra cơ hội làm ăn trong đó.
Nói đến “Đánh cuộc”, trong Kinh thành không hề thiếu mấy kẻ ăn chơi trác táng.
Nhìn ví dụ của phường giải trí trong Kinh thành là biết.Nhưng mà “Cược đá” lại là một hình thức mới xa lạ với người trong Kinh thành.
Trong đá có thể khai thác ra ngọc đẹp và phỉ thúy, thực hiện nguyện vọng giàu lên sau một đêm là hấp dẫn trí mạng với nhiều kẻ thích đánh cuộc!Trương chưởng quỹ là người tài, tuy rằng nhóm đá đầu tiên không định dùng để cược nhưng ông ta vẫn mời riêng một đám nam nữ mê phỉ thúy đến xem tận mắt việc cắt đá.
Từ cục đá bình thường xù xì khai thác ra từng khối phi thúy màu sắc sặc sỡ lóa mắt, việc này đối với người thấy lần đầu tiên là chuyện ngạc nhiên và thần kỳ đến nhường nào!Trương chưởng quỹ còn chọn ra mấy người xem may mắn từ trong đám người, để bọn họ lựa chọn một cục đá mình thích rồi cắt ngay trước mặt mọi người.
Đương nhiên là số đá này đều đã được đại sư phỉ thúy và chủ mẫu tương lai lựa chọn kĩ càng, tuy rằng có một ít đá đã bị vỡ nhưng hơn nửa đều khai thác ra phỉ thúy.
Chỉ là chất đá có tốt hay không mà thôi.Lúc cục đá mình lựa chọn được cắt ra trước mặt mọi người lộ ra phỉ thúy long lanh lấp lánh ở trong, những người đã chọn đá đều cảm thấy rất tự hào.
Những cục đá không có, người chọn không chịu thua mà yêu cầu chọn lại một khối...!Mọi người tích cực tham gia, khiến hội phỉ thúy trở nên vô cùng náo nhiệt.Đương nhiên là phỉ thúy khai thác được vẫn thuộc về Trí Ngọc trai.
Có người không bỏ được phỉ thúy mình tự chọn bèn ra giá cao mua lại, lại nhờ đại sư của Trí Ngọc trai gia công.
Thậm chí còn có người mang nguyên khối phỉ thúy thô về nhà làm đồ lưu niệm.
Chỉ cần là người có tư cách tham gia hội phỉ thúy đương nhiên đều là khách quen của Trí Ngọc trai, ai còn để ý chút tiền mua phỉ thúy đây?Đồ trang sức bằng phỉ thúy được Trương chưởng quỹ điều hành nhanh chóng thịnh hành trong giới thượng lưu trong Kinh thành.
Các phu nhân thường đeo đồ trang sức phỉ thúy chói mắt trong những buổi tụ họp mà itrở nên nổi tiếng.
Những mệnh phụ, khuê tú khác tuy hơi thiếu thốn nhưng vẫn cắn răng đặt mua một bộ trang sức bằng phỉ thúy hoặc vòng tay, nếu không ra ngoài tham gia yến tiệc sẽ rất xấu hổ.Không chỉ các phu nhân, khuê tú tranh mua mà cả quan viên già trong triều bên eo ai treo ngọc bội phỉ thúy đều được người khác hâm mộ.
Không nói ai khác chứ cứ vài ngày Tĩnh vương lại đổi một tấm ngọc bội phối với quần áo lên triều, mỗi một cái dù là màu sắc hay xu thế, người tinh mắt nhìn phát là có thể thấy được giá trị xa xỉ của nó.Mấy thứ trang sức này có cái là Tĩnh vương phi đến tận cửa hàng chọn cho ông ấy, có cái là do con trai tặng, càng nhiều hơn là con dâu hiếu kính.
Ai bảo con dâu tương lai của ông ấy nhìn đá rất chuẩn, một một hòn đá đều có thể khai thác ra phỉ thúy cực phẩm.
Đồ trang sức làm ra luôn không quên đưa cho ông ấy và Tĩnh vương phi mỗi người mỗi bộ.Đối mặt với ánh mắt khó hiểu của đồng liêu, tâm trạng của Tĩnh vương giống như ngày hè nóng bức được ăn kem ly mát lạnh, vô cùng sảng khoái! Có loại cảm giác: Ta nhiều tiền, trang sức làm bằng phỉ thúy thay hết cái này đến cái khác! Thế nào? Hâm mộ không? Ai bảo các ngươi không sinh được con ngoan, chọn được con dâu giỏi giang đây?Sau khi đồ trang sức bằng phỉ thúy trở nên thịnh hành, Trí Ngọc trai hốt bạc từng ngày, việc làm ăn không hề kém cạnh Dược thiện phường Dư Ký và phường làm đẹp và dưỡng sinh Hoa tưởng dung.
So nó với gà đẻ trứng vàng cũng không sai.Nhưng mà ngay lúc này “Trí Ngọc trai” có thể đẻ trứng vàng lại bị đưa làm sính lễ.
Trương chưởng quỹ linh thông tin tức lớn nhỏ trong Kinh thành lập tức sờ cằm, xem ra ông ta sẽ nhanh đổi chủ thôi.
Tuy rằng Dư gia nhất định sẽ không chiếm lợi của Húc vương điện hạ, Trí Ngọc trai được coi như của hồi môn sẽ được trả về.
Đi về một chuyến thế này có khi Trí Ngọc trai phải sửa họ mất!Nhưng mà Trương chưởng quỹ thấy chủ mẫu tương lai là người giỏi làm ăn, đáng tin cậy hơn Húc vương điện hạ làm chủ nhân nhàn rỗi nhiều! Không nói cái khác chứ chỉ nói đơn hàng này thôi, nếu không phải chủ mẫu tương lai đề nghị thì đâu có Trí Ngọc trai làm ăn phát đạt của ngày hôm nay? Ông ta có cảm giác: Đi theo chủ mẫu tương lai ông ta nhất định sẽ không hối hân!Ngoài Trí Ngọc trai, của hồi môn còn có tất cả cửa hàng rau quả mà Chu Tuấn Dương đứng tên.
Trong Kinh thành có tổng cộng mười mấy cửa hàng rau quả lớn nhỏ, tất cả đều do trang viên và vườn cây ăn quả cung cấp hàng.
Có thần khí ăn gian như Tiểu Bổ Thiên Thạch, dù là rau củ trái mùa và hoa quả trong trang tử đều là thứ