"Nói như vậy...!Đệ là sự lựa chọn duy nhất sao?” Chu Quân Phàm cố ý hỏi một câu như vậy.Chu Tuấn Dương vội gật đầu, trịnh trọng nói: “Vi thần tự nhận thấy bản thân là người thích hợp nhất để chọn! Vi thần nguyện dùng sinh mạng của bản thân để bảo đảm, tất cả đều lấy an nguy của Khâm sai đại thần làm trọng, cho dù phải từ bỏ cả tính mạng mình!”Chu Quân Phàm cả giận: “Đừng nói chí công vô tư như vậy!! Người để che chở chính là cô Vợ yêu của đệ!!”“Ai bảo vợ thần là khâm sai đại thần chứ?” Chu Tuấn Dương dùng thái độ kiêu ngạo nâng lên căm!“Mau cút đi cho trẫm!! Trẫm còn phải trở về ngủ bù nữa!!” Chu Quân Phàm tức giận đuổi người!Chu Tuấn Dương thấy mục đích đã đạt được.
Lúc ra khỏi cung tuy rằng hắn vẫn trưng ra khuôn mặt đen như thường lệ, nhưng người quen thuộc đều nhìn thấy tia sáng lấp lánh từ trong đôi mắt phượng, có thể thấy được tâm tình của hắn rất tốt.Nhưng tâm tình tốt đẹp của hắn cũng chỉ kéo dài được một ngày.
Ngày hôm sau, khi thánh chỉ ban xuống, hộ vệ bên người Khâm sai đại thần từ một vị đã biến thành hai vị.
Một vị khác chính là Tô Nhiên- “Đối thủ một mất một còn” vạn năm không đổi của Chu Tuấn Dương!Chu Quân Phàm: Tiểu tử thúi, quấy nhiễu mộng đẹp của trẫm còn muốn được hài lòng như ý? Không khiến đệ thêm ngột ngạt trẫm không phải họ Chu!! Được rồi, kỳ thật kiếp trước hắn không phải họ Chu!Còn không phải tiểu tử đệ đang muốn cùng vợ mình như hình với bóng, nhân cơ hội đi công tác để đi du lịch hưởng tuần trăng mật sao? Vậy trẫm sẽ tặng thêm cho đệ một cái bóng đèn siêu to khổng lồ! Không phải đệ đã nghĩ ra đầy đủ lý lẽ khiến trẫm không nói được lời nào sao? Lý do của trẫm cũng rất đầy đủ, thân phận của Khâm sai đại thần quá quý trọng, an toàn của Khâm sai đại thần quá quan trọng, một người khó tránh khỏi sẽ có lúc sơ sẩy, vậy nên phải thêm một cao thủ nữa đi cùng! Nói đến cao thủ, toàn bộ đại nội, ai có thể vượt qua Tô Đại tổng quản chú?Kết quả là, đội ngũ xuống Giang Nam từ hai người biến thành ba người hành.
Đến cả Vũ đại nhân - người phụ trách ruộng thí nghiệm Kim Lăng cũng bị lơ đẹp.Sau khi tin tức các chủ tử muốn xuống Giang Nam truyền ra, các nha hoàn hộ vệ trong phủ Húc vương cũng trở nên nhốn nháo hẳn lên.
Ở trong lòng bọn nha hoàn, việc có thể rời kinh cùng chủ tử vô cùng hãnh diện, đặc biệt lại vào đúng mùa pháo hoa tháng Ba, đi đến Giang Nam tươi đẹp lúc này có thể thưởng thức được cảnh đẹp hoàn toàn khác với phong cảnh phương Bắc.
Bọn nha đầu hầu hạ bên người trong viện chủ tử đều dốc hết sức lực thể hiện bản thân, hy vọng mình có thể là người được chọn đi theo.Nhưng Vương gia nói, lần này đi đơn giản, hộ vệ chỉ chọn một mình Hầu Hiểu Lượng.
Còn nha hoàn hầu hạ Vương Phi cũng chỉ chọn một người biết công phu và một người hầu hạ bên người.
Hắn vốn sợ người nhiều sẽ phá rối thời gian riêng tư của hắn với cô vợ nhỏ.Chỉ một điều kiện biết công phu đã đánh trượt rất nhiều người.
Trong nội viện, số người biết công phu cùng lắm cũng chỉ có năm người mà thôi.
Trong đó có một người là ám vệ của phủ Tĩnh Vương, hơn ba mươi tuổi, vì không muốn gả ra ngoài cho nên đã tự mình xin ở lại hầu hạ chủ tử.
Sau đó nàng ta được Tiểu Thảo giữ lại làm một quản sự nhỏ trong nội viện.Hai người khác do Tô tiên sinh đưa tới đây, nói là ám vệ bị bệnh về hưu, ở lại trong viện phụ trách vấn đề an toàn của các chủ tử.
Hai người còn lại tự nhiên chính là Xuân Hoa và Thu Thực đã đi theo Tiểu Thảo nhiều năm.Hai vị này là người thích hợp nhất để chọn, chẳng những các nàng võ công cao cường, còn quen thuộc tính tình của các chủ tử, hầu hạ ăn ý, thuận tiện vô cùng.
Quả nhiên, nữ chủ tử đã chọn Xuân Hoa đi theo.Còn một nha hoàn hầu hạ bên người khác, nhờ có Hầu Hiểu Lượng không ngừng nhảy nhót thổi gió bên tai Vương gia và dưới sự cân nhắc của Tiểu Thảo, cuối cùng Ngô Đồng được lựa chọn.
Trong số nha hoàn ở trong phủ, Ngô Đồng cũng xem đi theo Tiểu Thảo lâu nhất, nhiều năm như vậy biểu hiện vẫn luôn không tồi, trung thành và tận tâm.
Dịu dàng mà không nhút nhát, quả cảm mà không tự quyết, Tiểu Thảo vẫn tương đối vừa lòng với nàng ta.Đáng tiếc, tuổi tác đã tới rồi, lại có thêm Hầu Hiểu Lượng ở một bên như hổ rình mồi, chắc là cũng không giữ được bao lâu nữa.
Thị vệ bên cạnh Vương gia đều là có chức quan, cũng không thể để Ngô Đồng đã làm phu nhân quan gia rồi mà còn tiếp tục ở lại bên cạnh hầu hạ nàng.
Đến lúc đó, chỉ sợ sẽ truyền ra tiếng xấu nói nàng không thông tình đạt lý, chèn ép hạ nhân.Ngày thứ hai sau khi thánh chỉ được ban xuống, đoàn người đi tới bến tàu, thư thái bước lên thuyền lớn.
Kỹ thuật đóng thuyền của Đại Minh đã vào loại hàng đầu thế giới, một số thuyền lớn đi xa đều là xuất phẩm của thuyền vụ Hoàng gia, bất luận tính an toàn hay độ thoải mái đều được bảo đảm.Lúc này, mỗi năm Kinh Hàng Đại Vận Hà đều được tu sửa khơi thông, nó là đường giao thông quan trọng nối liền Nam Bắc, thuận tiện giao lưu kinh tế văn hóa Nam Bắc.
Sau khi lên thuyền, hai vợ chồng Tiểu Thảo được sắp xếp vào gian phòng lớn nhất xa hoa nhất, phòng Tô tiên sinh ở ngay cách vách.
Mà vị đại nhân già đầu tóc hoa râm kia lại được sắp xếp ở vị trí đuôi thuyền.Lúc Vũ đại nhân tới kinh, tuy rằng cũng là đi thuyền tới nhưng lại là thuyền tư nhân nhỏ, chỉ cần sóng gió hơi lớn chút sẽ lắc lư đến lợi hại.
Vị đại nhân già vừa qua năm mươi này lại ngậm ngùi chịu đựng cảm giác say sóng.
Khi đến Kinh thành, gần như mất đi nửa cái mạng.Mà lúc này, ông ta đang đứng ở đuôi thuyền, dõi mắt trông về phía xa, núi xanh nước biếc dọc hai bờ sông quả thật rất có cảm giác nên thơ.
Thuyền lớn vững vàng đi về phía trước, bên tai truyền đến từng tiếng sóng nước, thỉnh thoảng lại có một hai tiếng chim hót...Lại nghĩ đến chuyện đã mời được Trị túc nội sử- cao thủ trong chuyện đồng áng tới, sản lượng của ruộng thí nghiệm lúa nước ở Kim Lăng tuyệt đối sẽ không thấp hơn Kinh thành.
Có lẽ, ông ta vẫn luôn muốn phỏng theo Kinh thành để thiết lập căn cứ gây giống ở Giang Nam, lần này cũng đang cùng chuẩn bị.
Đến lúc đó, dân chúng Giang Nam sẽ càng thêm giàu có, trở nên xứng đáng với danh tiếng vùng sông nước cá gạo! Tâm tình khá hơn chút, vị đại nhân già này cũng không say sóng, thỉnh thoảng lại cầu kiến Khâm sai đại nhân, xin nàng truyền thụ một số bí quyết làm ruộng.Dư Tiểu Thảo có thể có bí quyết gì chứ? Kiếp trước kiếp này, nàng đều là người phương Bắc chính cống.
Tuy rằng từng trồng trọt, nhưng đều là những cây trồng phương Bắc như lúa mạch đậu nành, lúa nước gần như chưa từng tiếp xúc.
Vũ khí bí mật duy nhất mà nàng có chính là bàn tay vàng siêu cấp Tiểu Bổ Thiên Thạch.
Nhưng mà...!gần đây Tiểu Bổ Thiên Thạch dường như rất ít khi xuất hiện tìm cảm giác tồn tại, chẳng lẽ tu luyện gặp vấn đề?[Ngươi tu luyện mới xuất hiện vấn đề ấy! Ngươi không thể suy nghĩ đến một phương diện tốt hơn sao?] Một đứa bé trắng trẻo mập mạp xuất hiện ở trong phòng Tiểu Thảo, sau đó lại dùng tốc độ mắt thường thấy được, dần dần lớn thành một thiếu niên mi thanh mục tú, đẹp trai bức người.Dư Tiểu Thảo thấy một màn như vậy, lập tức ngây ngốc, nghẹn họng nhìn trân trối nói: “Bánh Trôi nhỏ, ngươi...!pháp lực của ngươi lại tinh tiến? Đây là ngươi biến thành hay là bản thể vừa mới tu luyện ra được?”[Không hiểu thì đừng nói bậy! Tu luyện ra bản thể cái gì