[Phải ở bên cạnh Mạc Hoàng Đông.]
[Phải ở bên cạnh Mạc Hoàng Đông.]
[Phải ở bên cạnh...]
- Ồn quá.
Lâm Minh Hạ bực bội bịt tai mình lại, sau đó cô nhận ra thứ âm thanh kia không phải truyền tới từ bên ngoài mà từ bên trong đầu cô.
Thứ quỷ quái gì vậy?
[Phải ở bên cạnh Mạc Hoàng Đông.]
- Tao biết rồi, tao biết rồi!
Lâm Minh Hạ cam chịu đồng ý, âm thanh kia lúc này mới ngừng lại.
Cô nhập nhèm mở mắt ra, trong lòng rủa thầm tên nào mất nết lại đi phá hoại giấc ngủ của người khác như vậy, kết quả lại đập phải mấy quả bóng bay đang bay lơ lửng trên đầu.
Cô ngẩn người, hai tay vô thức bắt lấy một quả về chơi, trong lòng thầm nghĩ bản thân thả mấy quả bóng bay này vào phòng từ khi nào vậy? Còn cả chiếc đèn chùm xa hoa ở trên đầu nữa, lẽ nào hôm qua viết tiểu luận nhiều quá nên hoa mắt rồi sao?
Trì độn một hồi lâu, cô gái nằm trên giường mới bật dậy nhìn chằm chằm cái vòng tay bằng vàng trên cổ tay mình, sau đó là bộ váy cưới bồng bềnh trên người, rồi tới dòng chữ "HAPPY WEDING" dán ở giữa phòng, hai mắt suýt nữa đã rơi luôn ra ngoài.
Cô mới ngủ một đêm đã bị bố mẹ mình bán cho người khác rồi sao?
Ý nghĩ đáng sợ này mới hình thành, trong đầu cô chợt xuất hiện vô số ký ức không phải của mình.
Thân thể này cùng tên Lâm Nguyệt Hà, từ nhỏ lớn lên ở quê mãi tới năm hai mươi mốt tuổi mới được bố mẹ ruột đón về, nhưng không phải vì muốn cô đoàn tụ với gia đình mà cô thay chị gái mình là Lâm Hạnh Dung gả cho Mạc Hoàng Đông, nhân vật làm mưa làm gió nổi tiếng tàn bạo độc ác ở thành phố An Vinh này.
Lâm Nguyệt Hà đương nhiên không đồng ý, thậm chí còn cho rằng mấy người này lợi dụng cô bị mất ký ức sau tai nạn để lừa cô.
Đúng vậy, lúc ông bà Lâm tìm được nguyên chủ, cô mới tỉnh dậy sau tai nạn với đầu óc trống rỗng nên lòng phòng bị khá mạnh, chỉ đến khi ông bà Lâm cầm bản xét nghiệm đến cho cô, còn kể khổ này nọ làm cô mủi long, cô mới tin tưởng lời bọn họ nói và đồng ý gả thay chị gái mình.
Sau khi gả đi, cô lập tức hối hận vì Mạc Hoàng Đông là một tên ác quỷ thật sự, ngay ngày đầu tiên cô về nhà họ Mạc đã phế bỏ chân cô, sau đó lại dùng đủ mọi thủ đoạn hành hạ cô đến phát điên, cuối cùng chết trong tức tưởi.
Lâm Minh Hạ:...!
Cái tình tiết máu chó này quen quá, cô đọc ở đâu rồi thì phải.
Lâm Minh Hạ suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nhớ ra đây là bộ truyện xuyên không trùng sinh hot nhất năm nay, tên "Trùng sinh: Tổng giám đốc bẫy được vợ ngoan!".
Câu chuyện là hành trình nam chính trùng sinh mang theo bàn tay vàng trở về trả thù những kẻ đã hại mình và theo đuổi nữ chính, ân nhân cứu mạng hắn hai lần ở kiếp trước.
Nghe qua nội dung thì truyện có vẻ rất hay, rất ngọt, nhưng ngọt ngào với nhân vật chính chứ nhân vật phụ thì thảm hết chỗ nói, suốt ngày bị nam chính quay như chong chóng, duy chỉ có Mạc Hoàng Đông là nhân vật phản diện đủ tư cách đấu với anh ta vì quá biến thái và độc ác.
Thế mà con mắm nào đó lại muốn cô phải ở bên cạnh tên phản diện biến thái kia đấy!
Cô điên mới nghe lời nó nói.
"Con mắm nào đó" giống như đọc được suy nghĩ của cô, nó máy móc lên tiếng cảnh báo.
[Nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ tuân theo tình tiết cốt truyện, bị Mạc Hoàng Đông hành hạ đến chết, sau đó lại kéo ngược trở về thời điểm ban đầu, bắt đầu vòng lặp vô hạn.]
- ...!Đừng nói với tao, mày là hệ thống trong truyền thuyết đấy nhé?
Minh Hạ có đọc tiểu thuyết nên biết mấy thể loại truyện hệ thống xuyên sách này, chỉ là cô không ngờ đến cái thứ chỉ xuất hiện trong trí tưởng tượng của con người lại thật sự tồn tại, nhưng vì sao đối tượng được hệ thống lựa chọn lại là cô? Vì sao lại cho cô xuyên thành nhân vật thảm như vậy?
Vừa vào chương một đã bị đánh gãy hai chân rồi, thế này cô còn nhảy nhót gì nữa!
Nghĩ đến đây sống lưng cô lạnh toát, trong đầu cũng bắt đầu nghĩ cách chạy trốn.
Muốn cô theo đuổi tên biến thái kia sao? Mơ cũng đừng hòng!
Lâm Minh Hạ lục tìm tủ quần áo của nguyên chủ một vòng, phát hiện ngoài đồ bộ hoa hòe của mấy bà thím ra thì không có kiểu quần áo nào khác nữa, cô thầm chửi gia đình họ Lâm kia một trận rồi lôi tạm một bộ đồ hoa hòe màu nâu ra mặc tạm trước, dù sao nó chỉ xấu thôi, vẫn đỡ hơn bộ đồ cưới vướng víu trên người mình lúc này.
Thay đồ xong, cô đi đi tới bên cửa sổ, chuẩn bị đào thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Kết quả cô mới mở