Hắn thay đồ xuống thẳng nhà hàng của khách sạn dùng bữa sáng, mặc kệ nó nghẹn ngào với cục tức nuốt không trôi.
- Nó cũng thay đồ rồi xuống dùng bữa, vừa xuống đến nơi nó đã thấy một khung cảnh rất chi là lãng mạn.Tên chồng mới cưới của nó đang ôm ấp, hôn hít một con gì đó lòe loẹt như con vẹt….Nó càng tức hơn nữa nhưng nó làm mặt lạnh như trước đây, tự tin sải bước qua bàn của hắn. Hắn thấy nó bước tới càng ôm hôn con vẹt kia mãnh liệt hơn…[Đừng hiểu lầm hắn hôn vẹt nhé các bạn……]
*Xin lỗi tiểu thư dùng gì ạ?- một anh bồi bàn đến hỏi nó.
- -Cho tôi một ly "Highland Park"[một loại rượu mạnh] " một bò bít tết.
*Vâng, xin chờ một lát phần ăn của tiểu thư sẽ có ngay ạ.
- -Nó nhâm nhi ly rượu, đầu óc chẳng buồn nghĩ về hắn mà chỉ nghĩ về việc số hàng của ba nó bị bắt giữ chưa lấy ra được, cả chuyện nó phải trả thù nhưng ai gây ra đau khổ cho nó nữa chứ…..
**Chào tiểu thư tôi có thể ngồi đây được chứ ạ?- Một chàng hotboy lịch thiệp cúi đầu hỏi nó.
- -Vâng, anh cứ tự nhiên…-Nó ngước lên trả lời vẫn khuôn mặt lạnh Nó tiếp tục dùng bữa.
_Tôi tên Quân, có thể làm quen với tiểu thư được chứ- Tên hotboy mỉm cười nhìn nó.
Còn tên chồng nó đang cố dỏng tai nên nghe câu trả lời của vợ…………
- -Tôi tên Băng Băng- Nó cố ý làm quen để chọc tức tên chồng nó đấy mà.
_Dùng bữa xong tôi có thể mời cô đi dạo được chứ?
- -Ok, tôi cũng mới đến đây đêm qua lên chưa đi được nhiều nơi.
_Oh, tôi cũng mới vừa từ Mĩ trở về. Vậy chúng ta giống nhau rồi chưa biết gì về nơi này cả…-Quân nhìn nó thích thú.
- -Uhm, giờ tôi phải dùng cho xong bữa ăn này đã. Anh có thể im lặng được không?- Nó cúi xuống ăn tuôn ra những lời rất chi là khiếm nhã.
_Oh, vâng cô cứ tự nhiên- Quân nhấp một ngụm cà phê nhìn nó mỉm cười.
Tên chồng nó thì đứng ngồi không yên, hắn chỉ muốn đấm cho tên háo sắc kia một cái. Người gì mà vô duyên cứ nhìn chằm chằm vào vợ người khác. Nhưng làm sao đây nó " hắn nước sông không phạm nước giếng cơ mà…..
***Trần Anh Quân(Ken): một hotboy chính hiệu, 20t. Là con trai bộ trưởng bộ thương mại, rất nam tính nhưng không biết võ. Gái theo cực nhiều nhưng lại bị tiếng sét ái tình với ai kia………………..
- -Tôi ăn xong rồi giờ chúng ta đi được chưa?
_À, vâng chúng ta
đi. Cứ gọi tôi là Ken được rồi…-Ken cười toe toét khiến cho các nhân viên nữ ở đây quay cuồng.
Nó " Ken bước qua mặt hắn, nó ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ. Hắn thì tức đỏ mặt nhưng vẫn cố chọc tức nó bằng cách nói thầm vào tai cô gái kia[nói thầm gì chứ nó cũng nghe thấy mà]…"Em yêu tối nay lên phòng anh nhé"…
Nó đâu thèm để ý đến hắn, nó thừa hiểu tên chồng của nó mà. Dù gì cũng là ca sĩ nổi tiếng lại đẹp trai lên lăng nhăng là truyện bình thường, vả lại cũng chẳng lên quan đến nó…….
Nó " Ken vừa ra đến tiền sảnh khách sạn đã có một bọn đầu trâu mặt ngựa xông đến, tên cầm đầu hét lên…..
**BẮT LẤY THẰNG ĐÓ CHO TAO…………….-Chỉ tay về hướng Ken.
- -Nó ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì sảy ra thì bọn chúng đã ập tới. Ken có chống cự được vài chiêu nhưng cũng ngã quỵ vì tên này đâu biết võ…
Nó thấy chướng mắt xông lên dở vài chiêu cơ bản cả một bọn đã nằm lay lóc trên sàn nhà. Còn tên cầm đầu sợ hãi rút dao ra nhăm nhăm về phía Ken, đang dồn anh ta đến sát tường chẳng ai dám can thiệp, nó chạy đến tung một cú đá siêu hạng chiếc dao bắn khỏi tay tên kia….
**BỌN BAY CHẠY MAU, CON NHỎ ĐÓ CÓ VÕ….-Tên cầm đầu lồm cồm bò dậy chạy mất hút.
- -Ken có sao không?- Nó đưa tay kéo Ken đứng dậy.
_Cảm ơn cô tôi không sao…
- -Tay anh bị xước rồi để tôi băng lại cho anh. Mà tại sao bọn chúng lại muốn bắt anh?- Nó vừa nói vừa lấy trong cái túi nhỏ của Nó ra mấy miếng gạc y tế " thuốc sát trùng…[Lúc nào Nó cũng mang theo một chiếc túi nhỏ đựng tất cả những vật dụng sơ cứu cần thiết, nó cũng đã được học qua lớp sơ cứu,bên trong áo khoác của nó còn một khẩu súng mạ vàng mini do ba nó tặng lần sinh nhật năm ngoái dùng cho trường hợp cấp bách…]
_Tôi cũng không biết nữa, chắc có chuyện hiểu lầm gì thôi.