Theo như những gì anh chú ý biết được.
Bạch Trà dường như không tiếp xúc qua nhiều với môi trường xung quanh, cô rõ ràng là biết một số thứ, nhưng thật kỳ lạ là cô không biết nên làm thế nào.
Nhưng nó không quan trọng, anh có thể bỏ qua những điều này.
Anh đối với cô rất có kiên nhẫn và có thể dạy cô từ từ.
Nghĩ đến điều này, anh quay người trở lại phòng lấy ra một vài cuốn album, và tìm một cây bút ký, ký tên.
Các nét chữ rồng bay phượng múa, thập phần xinh đẹp.
Khi anh trở lại phòng của Bạch Trà, thì cô đã thu dọn xong vali.
" Trà Trà, mang theo mấy cuốn album này đi."
Bạch Trà vẻ mặt khó hiểu. " Mang cái này theo để làm gì?"
Tô Kình Hoán bị cô hỏi như vậy, hận không thể trực tiếp nói: Tôi là ảnh đế, tôi có rất nhiều fans, Bạn cùng phòng của em cũng có thể là fans của tôi, vì vậy em có thể tặng họ album ảnh của tôi, để giảm bớt khó khăn khi muốn làm quen với bạn mới, tôi chỉ muốn em có thể tạo mối quan hệ tốt với bạn cùng phòng,
Bầu không khí im lặng lạ thường, một lúc sau.
Bạch Trà cuối cùng cũng đưa tay ra nhận lấy, Nghiêm túc nói cảm ơn.
Cô suy nghĩ một chút, rồi lại suy nghĩ một chút, anh đối với cô tốt như vậy, tuy cô không biết mục đích là gì nhưng cô không thể để anh tiếp tục cho đi!
Cô cũng nên báo đáp lại anh.
Nhưng cô dường như không có gì cả.
Nga?
Sau đó khi đến trường, cô ấy từ từ suy nghĩ về điều đó?
Trong ngày khai giảng Học viện Điện ảnh.
Tô Kình Hoán đưa cô đi, bất quá, không có dừng ngay cổng trường, mà là dừng xe cách cổng trường một đoạn.
Bây giờ cô vẫn đang đi học, nếu anh bị nhận ra, sẽ gây ra rất nhiều rắc rối cho cô.
" Trà Trà, khi em đến trường, nếu như có cái gì không hiểu thì liền nhắn tin cho tôi, có biết không?"
" Ân."
"Nếu em không hiểu và không biết phải làm gì, em phải nói với tôi, đừng có một mình suy nghĩ lung tung. "
" Ân. "Làm sao anh biết rằng cô thích một mình suy nghĩ?
"Album tôi cho em là để em tặng cho