Bạch Diên phản ứng mạnh hơn Kiều Vi Vi, " Cô nói bậy! Bọn họ không thể cho cô biết địa chỉ nơi này được!"
Ánh mắt cô ta tràn đầy không tin.
Bạch Trà liếc cô ta một cái, "Tại sao lại không thể? Bọn họ không những nói cho ta biết kế hoạch của các ngươi, mà còn đi tự thú nha."
Những người đó vẫn là tương đối nghe lời hơn.
Cô kêu bọn họ đi đầu thú, thì bọn họ thực sự chạy đi Tự thú.
Thất Thất, [............] rõ ràng là bị cô doạ sợ, nhưng nó không dám nói.
Bạch Diên sững sờ vài giây, đầu óc trống rỗng.
Tự thú???
Tự thú là cái quái gì vậy?
Làm thế nào bọn họ có thể tự thú?
Không không không! Đây không phải là sự thật!
Kiều Vi Vi rõ ràng phản ứng nhanh hơn Bạch Diên, Bạch Trà xuất hiện ở đây, còn nói những người đó chạy tự thú, sau khi suy nghĩ một chút, cô ta đã biết chuyện gì đang xảy ra.
Cô ta lật cổ tay cầm một con dao gọt hoa quả sắc bén.
"Bạch Trà! Đi chết đi!"
Bạch Trà, "???"
Cô phản ứng nhanh chóng, quay người sang một bên hung hăng đá mạnh vào Kiều Vi Vi.
Dao gọt hoa quả rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng giòn tan.
Kiều Vi Vi cũng bị đá xuống đất, bốc lên từng lớp bụi, và trong mắt cô ta hận ý ngập trời.
Cô ta cố gắng đứng dậy và tiếp tục lao về phía Bạch Trà, nhưng lại không nghĩ đến một kích của Bạch Trà đá vào bụng của cô ta đau đến hít khí lạnh.
Sự dữ tợn trong mắt càng trở nên dữ dội, giống như một con sói, muốn xé xác Bạch Trà làm thức ăn.
Bạch Trà thờ ơ đi tới cửa vài bước, sau đó từ trong góc tìm được điện thoại, chào hỏi điện thoại: "Xin chào mọi người, hiện tại tôi không sao!"
Bạch Diên + Kiều Vi Vi, "........"
Cô mẹ nó đang làm gì vậy?
Như có thể nghe thấy giọng nói của bọn họ, Bạch Trà quay đầu nhìn bọn họ, ân cần giải thích: "Trước khi tôi đến, tôi đã bắt đầu phát sóng trực tiếp!"
Bằng cách này, mọi người có thể chứng minh rằng hai người này rất muốn bắt cóc cô, và Kiều Vi Vi là muốn giết cô, vì cú đá vừa rồi? Cô thực sự là