Bà bảo Vân Nhi đi báo với Lâm Chi về chuyện này còn mình cùng một số người hầu trong phủ đi tìm Khúc Nhạc nhưng vẫn không tìm thấy nàng đâu.
Sau một hồi, bà đoán rằng Khúc Nhạc đã không còn ở trong phủ nữa rồi nên chắc chắn đã bị đưa ra ngoài phủ.
Chuyện tồi tệ nữa là bà cũng đoán được rằng Lâm Chấn có lẽ đã đưa Khúc Nhạc đến những nơi quen thuộc mà trước giờ ông thường giải quyết nhu cầu của mình với những nữ nhân khác.
Nhưng bà đã sớm không còn quan tâm đến những chuyện đó nữa nên cũng không tìm hiểu về những chuyện này lắm.
Vì vậy nên bà thực sự không biết những chỗ đó là những chỗ nào.
Bà bắt đầu hối hận vì sao lúc trước bà không chịu tìm hiểu chúng, tưởng chừng mọi hi vọng tìm kiếm Khúc Nhạc bị dập tắt thì bà liền nhớ ra trong phủ này ông cũng có vài nhân tình.
Bà liền sai người hầu đến tìm những người đó, chốc lát ba nữ nhân quỳ sạp xuống trước mặt bà.
Còn bên phía Lâm Chi sau khi biết được chuyện này trong lòng không khỏi hốt hoảng kèm theo sự bất ngờ đối với phụ thân mình.
Tuy cô cũng biết ông bên ngoài làm những gì sau lưng mẫu thân cô nhưng những chuyện đó điều không ảnh hưởng tới tâm trạng của mẫu thân nên cô cũng không hề để tâm đến chuyện đó nữa.
Nhưng bây giờ đã thực sự ảnh hưởng rồi, mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến Trần Văn.
Nếu Khúc Nhạc mà xảy ra chuyện gì thì cô cũng không biết phải đối mặt với Trần Văn ra sao.
Hạ Minh Nguyệt bên cạnh từ đầu đến cuối nên đã biết hết tất cả mọi chuyện.
Tuy vậy nàng vẫn giữ trong người sự bình tĩnh, nàng liền sai Uyên Nhi đến Trần gia báo chuyện này cho Trần Văn để có thêm một người trợ giúp tìm kiếm Khúc Nhạc.
Dù sao bây giờ thêm một người giúp sức là thêm được cơ hội tìm ra được Khúc Nhạc.
Hạ Minh Nguyệt cùng Lâm Chi tức tốc đến chỗ mẫu thân cô xem thử có tìm ra được manh mối gì không thì được biết bà đã tra ra được những nơi phụ thân cô thường hay lui tới bên ngoài phủ từ ba nhân tình của ông ta.
Cả ba như được tiếp thêm hi vọng về cơ hội tìm thấy Khúc Nhạc.
“Ưm…”.
Khúc Nhạc mơ hồ tỉnh dậy, trước mắt nàng bây giờ là một căn phòng tối thui.
Điều này làm nàng trở nên sợ hãi, tuy trước kia nàng gặp không biết bao nhiêu chuyện tồi tệ rồi, nhưng loại chuyện tồi tệ này nàng vẫn chưa gặp bao giờ.
Nàng nhớ thời điểm đó sau khi rời khỏi phòng phu nhân thì nàng liền trở về phòng mình