Trong nhà Âu Dương Nguyệt sản xuất và kinh doanh dụng cụ y khoa, cô ấy lại là con gái một trong nhà, tương lai chắc chắn sẽ tiếp nhận công ty trong nhà.Cha mẹ yêu cầu rất nghiêm khắc với cô ấy, nghe nói lúc còn rất nhỏ đã bắt đầu đào tạo hiểu biết của cô về phương diện này.Cho nên cô ấy cũng có thói quen mỗi ngày, lúc ăn sáng đều cập nhật tin tức kinh tế tài chính.“Lạc thị.” Âu Dương Nguyệt chớp chớp mắt về phía Tần Tịch, “Tối hôm qua Lạc thị mới ra tay chơi lớn kia mà.”Ánh mắt Tần Tịch hơi dao động.Trên màn hình di động của Âu Dương Nguyệt, rõ ràng là một hình ảnh.Vẻ mặt của nam thanh niên mặc bộ âu phục khéo léo có chút lạnh nhạt, đường nét khuôn mặt sắc sảo.Nước da hơi trắng ngần, thoạt nhìn khiến anh ta có vẻ trẻ tuổi hơn một ít.Vẻ ngoài mang tính lừa gạt cực cao đây, về sau gần như trở thành biểu tượng của người này.Về sau chờ anh ta ung dung thản nhiên mà kiểm soát được toàn bộ quyền lực của gia tộc Lạc thị, quét sạch những người phản đối anh ta, từng người từng người một.Trước mặt người ngoài, vẫn là một dáng vẻ vô hại, thậm chí sẽ theo bản năng mà kích thích ý thức bảo vệ của người khác.“Anh ta lại thu mua hai thương hiệu nữa rồi.” Âu Dương Nguyệt than thở: “Đây là tin tức của sáng sớm mà.
Cho nên người cực kì cực kì may mắn tối qua mà tỉnh dậy, thì sẽ phát hiện ra hàng xa xỉ trong tủ của mình, lại có thể dư ra hai loạt quần áo và túi xách.
Chao ôi, đây mới thật sự là nằm thôi cũng thắng đó!”“Phụt…” Tần Tịch cười ra tiếng.“Nhưng mà… Làm sao tớ thấy cảm giác này có chút vi diệu nhỉ?” Âu Dương Nguyệt sờ cằm, “Cậu nhìn đi!”Cô ấy còn lôi kéo Tần Tịch phân tích: “Có giống cảm giác người chồng đánh dẹp đế quốc thời trang bên ngoài, người vợ nằm ở nhà thu quần áo và túi xách không?”Tần Tịch: “...”“Ôi!” Âu Dương Nguyệt lại thở dài một hơi, “Cho nên người cực kì may mắn tối qua kia, thật sự vô cùng may mắn nha.
Không chỉ có được váy và túi xách xinh đẹp.
Còn có một anh chàng siêu đẹp trai đánh hạ giang sơn này cho bạn… Cả tinh thần và vật chất đều thỏa mãn, cuộc đời thật sự chiến thắng quá rõ ràng!”Đường Lăng gỡ tai nghe xuống, đúng lúc nghe được mấy câu cuối cùng.Cô ấy tò mò nhìn về phía Tần Tịch.Tần Tịch nhún nhún vai với cô ấy, đành chịu mà buông lỏng tay.Có đôi khi suy nghĩ của Âu Dương Nguyệt sẽ lại thốt ra những cái giật mình như vậy.Các cô dù sao cũng đã quen rồi.“Được rồi Âu Dương.” Kiều Sơ Hạ đặt một ly nước cam ở trước mặt Âu Dương Nguyệt, tốt tính cười, “Ăn cơm đi.”Cô ấy dừng một chút: “Chúng ta không có anh chàng siêu đẹp trai đánh hạ giang sơn như thế, cho nên đành phải ăn no uống đủ, lên