Hả?Tần Tịch ngẩng đầu, mờ mịt nhìn về phía Ngô Hi Ngạn.
Dáng vẻ Chiêm Hoa Phong rất vui sướng, chắc là chuyện tốt nhỉ?Cô đoán vậy.
“Anh có một đàn anh đúng lúc là người duyệt bài của tạp chí em gửi bài.
” Ngô Hi Ngạn nói: “Luận văn em viết gửi đến chỗ anh ấy thẩm duyệt, đã được thông qua rồi.
”Anh dừng một chút, tiếp tục nói: “Tạp chí bên kia sẽ nhanh thông báo cho em thôi.
”Ngô Hi Ngạn nhìn Tần Tịch, ngũ quan sắc bén cũng nhu hòa đi vài phần: “Chúc mừng, Tần Tịch.
”Tần Tịch ngẩn người luôn.
Bài luận cô gửi?A a a!Cô nghĩ ra rồi, chính là sau khi xử lý số liệu giai đoạn đầu của thí nghiệm, Ngô Hi Ngạn đề nghị cô viết một bài luận văn.
Sau đó anh cho cô vài ý kiến chỉnh sửa, cô gửi bài ra ngoài.
Kỳ thật lúc gửi bài đi, Tần Tịch không ôm bất kỳ hi vọng nào cả.
Dù sao thì cô cũng mới chỉ năm hai, trong trường học biết bao đàn anh, đàn chị thạc sĩ như vậy, còn đang đau đầu vì luận văn gửi đi kia.
Chả phải nói quá ngoa chứ, vài thầy cô còn đang rầu rĩ nữa là.
Ngay từ đầu Tần Tịch chỉ nghĩ là thử xem sao thôi.
Cô chớp chớp mắt, khó khăn lắm mới tiêu hóa xong thông tin này.
“Đàn… đàn anh Ngô…….
.
” Tần Tịch lắp bắp gọi một tiếng.
Không hiểu vì sao, mũi cô thấy ê ẩm ghê.
Cái loại cảm giác này, giống như sau khi trải qua bao nhiêu nỗ lực vất vả, cuối cùng cũng đơm hoa kết trái, hơn nữa còn được người khác tán đồng.
Tuyệt diệu đến mức không biết phải hình dung thế nào, rồi lại cảm thấy không nói nên lời.
----- Đây là việc mà cô chân chính muốn làm, cũng là vì nó mà cô nỗ lực phấn đấu quên mình.
Chiêm Hoa Phong cười ha hả lắc đầu.
Cô gái nhỏ kích động không thôi, cái này ông hiểu được, dù sao thì cô cũng mới chỉ là sinh viên năm hai thôi.
Người trẻ tuổi bây giờ ấy mà, giỏi thật chứ chả đùa, một nhóm người tiền đồ vô lượng, làm ông cũng phải nỗ lực thêm nhiều.
“Nghe nói đàn anh của em dẫn em đi gặp giáo sư Trương rồi?” Chiêm Hoa Phong hỏi.
“Vâng.
” Tần Tịch ngoan ngoãn gật gật đầu, “Giáo sư Trương tốt lắm à, mấy thầy cô giáo như cô Tiền cũng tốt vô cùng.
”Cô nhịn không được lại nhìn Ngô Hi Ngạn: “Chuyện này cũng phải chân thành cảm ơn đàn anh nữa ạ.
”“Được rồi, được rồi, biết đàn anh của em rất biết chăm sóc em lúc thầy vắng mặt rồi.
” Chiêm Hoa Phong càng cười sung sướng hơn, “Đề tài tiến triển không tệ, một nhóm mấy cô gái nhỏ cũng nỗ lực lắm nha, đúng là biết tranh đua ghê.
”Tần Tịch chợt nhớ tới: “Vậy luận văn của mấy người Đường Lăng……”“Hi Ngạn cũng đưa thầy xem qua rồi, mới gửi ra ngoài hai bản cũng không có vấn đề gì, đăng bài là chuyện sớm muộn thôi.
” Chiêm Hoa Phong nói: “Chắc là sẽ không có vấn đề gì nhỉ.
Còn có một bạn tên Kiều Sơ Hạ đúng không? Của bạn ấy thì phải sửa lại kỹ càng lần nữa.
”“Vâng ạ.
” Tần Tịch gật gật đầu.
“Sắp tới các em chuẩn bị thi cử rồi, cũng không cần dành quá nhiều công sức cho chuyện này.
” Chiêm Hoa Phong dặn dò cô.
“Chuẩn bị thi cử trước đi.
”“Vâng ạ, cảm ơn thầy Chiêm ạ.
”Cô khống chế không được, trong lòng vui muốn chết luôn.
Nỗ lực đạt được công nhận, so với bất kỳ lúc nào đều vui vẻ hơn nhiều.
Tần Tịch lại ngẩng đầu nhìn Ngô Hi Ngạn, trong đầu không biết nghĩ gì mà lại nhảy ra một câu: thành tích của em có một nửa công sức của anh.
Đối