Tạ Liên Thành mỉm cười đi vào.
Anh ta mặc một bộ âu phục thoải mái, thong dong đi vào phòng học, thoạt nhìn còn phong độ nhẹ nhàng.
“Rất vui vì còn có nữ sinh khóa dưới biết tôi.
” Anh ta cười một cái với Âu Dương Nguyệt, “Nhưng mà bây giờ…”Tạ Liên Thành giơ kẹp tài liệu trong tay: “Có phải nên gọi tôi là thầy Tạ rồi không?”“Tạ, thầy Tạ?” Âu Dương Nguyệt chợt phản ứng lại, “Aaa!”Cô ấy hoảng sợ nhỏ giọng kêu: “Trời ơi trời ơi, tớ không nghe nhầm chứ? Thầy Tạ?!”Cô ấy trợn to mắt nhìn Tạ Liên Thành, lại nhìn máy vi tính trước mặt các cô.
Nơi đây là phòng máy vi tính, không sai, các cô cũng học tiết khoa học máy tính.
Nhưng mà!Đây là Tạ Liên Thành đấy!Không sai, lúc học tại đại học A Tạ Liên Thành chính là sinh viên học viện công nghệ thông tin.
Cũng là học chuyên ngành liên quan.
Bao gồm cả công ty hắn ta thành lập sau này, cũng là ngành liên quan.
Nhưng mà!Âu Dương Nguyệt lại muốn nói nhưng mà!Một đàn anh thiên tài nổi tiếng từ lúc đi học.
Một chủ tịch của quý công ty khoa học kĩ thuật mới.
Lúc trước cô ấy cũng nghe người nhà nói qua, tuy rằng thời gian thành lập công ty của Tạ Liên Thành không lâu, nhưng vì ánh mắt chuẩn xác, hơn nữa còn có lực lượng kỹ thuật hùng mạnh chèo chống.
Hiện tại tình hình phát triển rất tốt, tương lai tiền đồ không thể giới hạn.
Quy mô và lợi nhuận của bây giờ cũng sớm đã không thua gì nhà Âu Dương.
Cho nên…Một nhân vật truyền kỳ đã từng phong thần ở lĩnh vực khoa học máy tính từ lúc đi học như vậy.
Bây giờ lại là chủ tịch từng phút quản lý biết bao việc làm ăn trong tay.
Chạy tới dạy môn khoa học máy tính cho sinh viên ngành Y học lâm sàng bọn họ.
Công ty của Tạ Liên Thành anh ta… phá sản rồi sao?Âu Dương Nguyệt chớp chớp mắt, cảm thấy có lẽ cách mình vào phòng học hôm nay không đúng.
Cô ấy có chút ngơ ngác mà quay đầu, nhìn về phía Tần Tịch ngồi bên cạnh mình: “Bé bảo bối Tiểu Tịch….
.
”Âu Dương Nguyệt nói lẩm bẩm: “Có phải chúng ta vẫn còn ở kí túc xá không, hiện tại tớ đang nằm mơ nhỉ?”“Bé bảo bối Tiểu Tịch…” Giống như tò mò, cũng có thể là thích thú, Tạ Liên Thành học dáng vẻ của Âu Dương Nguyệt, nhẹ giọng, chậm rãi lặp lại năm chữ này.
Âu Dương Nguyệt có chút ngượng ngùng: “Đàn anh Tạ… A! Không phải, thầy Tạ.
”Cô ấy vội vàng tự giới thiệu: “Thưa thầy, chúng em đều là sinh viên khóa 19 của ngành Y học lâm sàng, năm nay là năm hai đại học, hẳn là thầy biết.
”“Em tên Âu Dương Nguyệt, đây là bạn học Tần Tịch của em, Âu Dương Nguyệt chỉ vào Kiều Sơ Hạ bên còn lại của mình, “Kiều Sơ Hạ.
”Ngồi ở bên tay trái Tần Tịch, “Đường Lăng.
”“Bốn người chúng em cùng một kí túc xá, bình thường quen gọi tên thân mật rồi.
Giáo viên thầy đừng để ý, về sau em sẽ chú ý.
” Âu Dương Nguyệt ngượng ngùng thè lưỡi.
Khuôn mặt của cô ấy xinh đẹp, trang điểm thời trang, nhiệt tình cởi mở, bạn học và thầy cô đều rất được ưa thích.
Giáo viên lên