Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 239


trước sau


“Anh ta đúng là quá đáng quá mức, tớ hận anh ta chết được ấy.

” Cô ấy nhẹ nhàng cắn mối, trong mắt ánh lên tia phẫn hận.

“Nhưng mà cậu đã coi bình luận cuối cùng Tiểu Tịch đăng chưa? Cậu ấy bảo đây là phạm pháp! Cậu ấy….

cậu ấy không phải thực sự muốn kiện anh ta chứ?” Kiều Sơ Hạ giống như bị suy nghĩ này dọa sợ, ngơ ngẩn nhìn Âu Dương Nguyệt, “Cậu ấy không kiện anh ta thật đâu nhỉ? Tần Tịch chỉ là dọa anh ta một trận thôi, đúng không?”Cô ấy nói xong câu cuối cùng, giọng nói bởi vì dồn dập mà trở nên hơi bén nhọn.

Âu Dương Nguyệt nhìn bạn tốt với ánh mắt kỳ lạ, vẫn không hiểu ra làm sao.

“Tớ cũng không biết nữa, có đôi khi Tiểu Tịch làm việc khiến người ta kinh ngạc không thôi.

” Cô ấy nhún nhún vai, “Cậu còn nhớ rõ lần đó không, lần của Lâm Oánh Oánh đó, tớ cũng không nghĩ đến, cậu ấy vậy mà trực tiếp cho Lâm Oánh Oánh một cái bạt tai.

”Âu Dương Nguyệt nhếch môi cười đến xán lạn: “Đương nhiên, đánh đến là khiến người ta sung sướng! Loại người như Lâm Oánh Oánh này, hẳn là phải đánh cho cô ta tỉnh ra.

”Kiều Sơ Hạ lại đột nhiên run lên.

“Hạ Hạ.

” Âu Dương Nguyệt vươn tay sờ lên trán cô ấy, “Cậu có phải ốm thật rồi không?”Cô ấy lại sờ sờ chán mình, “Không có phát sốt mà.

”“Tớ không có sao đâu.

” Kiều Sơ Hạ lắc đầu.

“Bọn mình đi về đi, hôm nay cậu nghỉ ngơi sớm chút, hai ngày sau cũng đừng đi phòng thí nghiệm nữa.


” Âu Dương Nguyệt le lưỡi: “Kể cả chuyện Tiểu Tịch đối phó với mấy kẻ cặn bã kia như thế nào, cậu cũng đừng lo lắng nhé, dù sao cậu ấy cũng sẽ không làm mình bị tổn thương đâu.

”“Ừm…” Kiều Sơ Hạ mất hồn mất vía gật đầu.

Cô ấy bưng khay cơm đứng lên, lại có chút đứng không vững, xem tí nữa đã đánh rơi khay cơm luôn rồi.

“Thôi cậu đừng động đậy nữa, tớ đưa đi cho.

” Âu Dương Nguyệt thở dài một hơi, “Cậu nói xem cậu cũng thật là, Tiểu Tịch lại không phải đàn anh Ngô, cậu không thoải mái thì nói với Tiểu Tịch một tiếng để khỏi tới phòng thí nghiệm, cậu sợ cái gì không biết?”Cô ấy lưu thoát thu dọn khay cơm, nửa đỡ Kiều Sơ Hạ đi về ký túc xá.

Một giờ sau, Tần Tịch với Đường Lăng đi vào phòng, Âu Dương Nguyệt nhanh chóng ra hiệu im lặng với bọn họ.

“Hạ Hạ không thoải mái.

” Cô ấy im lặng ra dùng khẩu hình miệng nói với hai người, “Các cậu nhẹ nhàng thôi.

”“Cậu ấy có sao không?” Tần Tịch đơn giản lấy di động ra gõ chữ.

“Không sao.

” Âu Dương Nguyệt cũng bắt đầu gõ chữ, “Có lẽ trong khoảng thời gian này ôn thi cuối kỳ áp lực quá lớn, không phải cậu ấy còn đi làm thêm à, mệt quá thôi, nghỉ ngơi nhiều hơn thì sẽ khỏe thôi.

”Cô ấy ngước mắt nhìn Tần Tịch: “Hơn nữa cậu cũng thật là, cậu dọa sợ Hạ Hạ nhà mình rồi kìa.

”Cô ấy lướt lướt gõ lên di động, nói lại đại khái những gì Kiều Sơ Hạ đã nói một lần.

“Aiz, cô gái dịu dàng nhỏ nhẹ như Hạ Hạ, chắc là chưa thấy dáng vẻ này của cậu bao giờ, người ta bị dọa cho sợ luôn rồi.

” Âu Dương Nguyệt đánh chứ cũng còn cảm thán: “Cho nên bây giờ mới biết chị đây tốt nhỉ? Chả quan tâm bảo bối Tiểu Tịch có dáng vẻ gì, tớ đều yêu cậu hết.

”Tần Tịch với Đường Lăng liếc nhìn nhau.

Cô quay đầu nhìn về phía giường của Kiều Sơ Hạ.

Màn che ánh sáng thật dày được buông xuống, che lấp hết hoàn cảnh bên trong.

Bởi vì Kiều Sơ Hạ ngủ, Âu Dương Nguyệt cũng không mở đèn trần, chỉ mở một đèn học trên bàn của cô ấy thôi.

“Tớ biết rồi.

” Tần Tịch cười cười.

Cô không có thảo luận tiếp vấn đề này nữa.

Đọc sách một lát, Tần Tịch đánh răng rửa mặt rồi lên giường nằm.

Ban ngày ở phòng thí nghiệm hoàn toàn không có thời gian lướt di động, bây giờ mới bắt đầu xử lý nhưng tin tức nhận được.

Đầu tiên là tin nhắn Lê Phi trả lời cô: “Các cô đã tiếp tục làm thí nghiệm rồi à? Vậy ngày mốt thì thế nào? Bắt đầu từ ngày mốt tôi rảnh nguyên một tuần.


”Có lẽ anh ta không nhận được tin nhắn trả lời của Tần Tịch, lại nhắn tiếp: “Tôi đã xem diễn đàn của đại học A, ồn ào sôi động ghê nha.

”“Đoạn livestream của cô tôi đã đưa cho đạo diễn coi, có lẽ bọn họ sẽ định mua bản quyền để dùng cho phim đấy.

”“Tôi nói này, cô thật không suy xét đến việc làm cố vấn cho đoàn phim hả?”“Cô giỏi lắm luôn! Tôi

đây cũng muốn quỳ lạy luôn.

”“Vả mặt thẳng luôn, bái phục!”Tần Tịch hơi dở khóc dở cười.

Cô còn chưa bao giờ thấy ảnh đế nào nói nhiều như vậy.

“Không suy xét thật.

” Tần Tịch trả lời rất kiên quyết, “Tôi bận đến muốn bay lên luôn đây, chỉ hận sao một ngày không có 48 giờ.

”“Rồi, rồi rồi, không dám lãng phí thời gian cống hiến cho y học của học thần nữa, chẳng may cản trở sự tiến bộ y học của nhân loại, tôi chính là tội nhân thiên cổ đó.

”Tần Tịch: “……”Hay quá, cô cũng chưa từng thấy qua vẻ mặt như này của ảnh đế.

Cô đóng lại khung chat với Lê Phi.

Mở khung chat với Ngô Hi Ngạn ra, trên màn hình đang dừng lại ở lúc cô nói đối phương đi đường cẩn thận kia.

Anh chắc là còn chưa có tới nơi.

Tần Tịch duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve chân dung của Ngô Hi Ngạn.

Ban đầu avatar của đối phương là avatar mặc định của wechat, giờ đã đổi sang hình của một cái ống khám bệnh.

Trong lòng cô vừa động, xoay người ngồi dậy.

“Ôi đệt!” Đúng lúc này, ký túc xá vang lên giọng nói của Âu Dương Nguyệt: “Tiểu Tịch, cậu coi diễn đàn đi!”Cô ấy đã cố sức đè giọng xuống.

Nhưng có lẽ bởi vì quá kích động, cứ thế buột miệng xả ra: “Tên Triệu Vệ Hoa kia, đúng là không biết xấu hổ là gì!”Tần Tịch nhíu mày, nhanh chóng mở diễn đàn trường ra.

Buổi chiều ngày hôm qua sau khi đã giải quyết chuyện xong, cô cũng chưa lên diễn đàn lên coi nữa.


Qua một ngày một đêm lên men, lại có Lê Phi đích thân share video của cô nên rất nổi tiếng, trang đầu diễn đàn có tới mấy cái topic hot.

Diễn đàn sinh viên đại học A chưa bao giờ sôi nổi như bây giờ.

Tần Tịch nhanh chóng lướt nhìn qua.

Topic đại khái có mấy loại.

Một loại là edit qua rồi đăng lên, livestream cô trực tiếp trả lời câu hỏi.

Một loại là lên án Triệu Vệ Hoa không biết xấu hổ cách mạnh mẽ, hơn nữa bạn bè cũng như netizen bắt đầu soi mói, cái tên học viện máy tính này, vì sao lại ác ý muốn hãm hại Tần Tịch.

Còn có một loại là đang thảo luận tại sao Lê Phi lại chú ý đến những cái này, bài đăng này vốn chỉ là chuyện nội bộ trong khuôn viên đại học A.

.

Nhưng mà bây giờ, trên trang nhất có một topic thu hút sự chú ý của mọi người nhất.

ID người đăng bài vô cùng gây kinh ngạc: Một anh chàng ngốc nghếch học viện máy tính thầm yêu đàn em Tần Tịch.

Tiêu đề topic là.

“Đừng hỏi, hỏi chính là chân ái! Tôi là một thẳng nam thẳng hơn thép! Tôi cô độc là đáng đời!”Tần Tịch căn bản không cần bấm vào, dùng chân nghĩ cũng có thể đoán được, cái topic này sẽ viết cái gì.

“Đậu móa! Tên chết tiệt này đúng là không biết xấu hổ mà!” Sau khi Âu Dương Nguyệt kích động lên, nhanh chóng gửi tin, “Cái này mà còn nhịn được à, đúng là cực phẩm đê tiện mà! Đậu móa, tớ nhịn không nổi nữa rồi!”“Anh ta đây là có mấy tầng ý tứ đây? Thế mà dám không biết xấu hổ nói đăng cái topic kia là bởi vì ghen, bởi vì ghen ghét, bởi vì nhìn thấy cậu với thầy giáo bên nhau, lại thấy cậu qua lại thân mật với Ngô Hi Ngạn, cho nên trong lúc tức giận mất lí trí mới đăng cái topic như vậy.

Anh ta không phải vẫn đang nói cậu đang mập mờ với thầy giáo à? Đang bôi đen cậu hả? Bà nó chứ, ai mớm cho anh ta cái ý nghĩ này thế? Không cần mặt nữa à?”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện