Tuổi con gái cô ấy và Tần Tịch cũng không chênh lệch lắm.Cô ấy còn đích thân đan cho Tần Tịch một cái áo lông, vào lúc trời lạnh đưa cho cô.Thật ra Tần Tịch không có thiếu quần áo, ba mẹ chưa bao giờ xuất hiện kia để lại cho cô rất nhiều tiền.Nhưng mà áo lông ấm áp mùa đông của “mẹ”, chỉ cần mặc lên người, giống như mang theo một bếp lò nhỏ, làm cô ấm áp đến tận đáy lòng.Nghĩ đến đây, cô nhịn không được lại gật gật đầu thật mạnh: “Chủ nhiệm lớp đều rất tốt.
Không chỉ quan tâm học tập, còn phải nhọc lòng vì những chuyện khác rất nhiều.”“Ừ.” Ngô Hi Ngạn cũng gật gật đầu.Hai người bọn họ tay trong tay đứng dưới lầu ký túc xá nữ.Ấu trĩ y chang mấy đứa con nít ở nhà trẻ.Tần Tịch chỉ cảm thấy lòng bàn tay như có đốm lửa nhỏ ấm áp đang cháy, từ trên người Ngô Hi Ngạn truyền đến đáy lòng cô.Làm cho cô không cảm thấy giá lạnh chút nào.Bọn họ cứ an tĩnh đứng như vậy một lát.Ai cũng không lên tiếng trước, cũng không buông tay nhau ra.“Ông nội anh…..”“Muốn lên……”Sau đó hai người gần như đồng thời mở miệng.Mặt Tần Tịch hơi hơi nóng lên.Cho dù dì quản lý ký túc xá không ở đây, cô cũng không nên mời đi mời lại đàn anh Ngô nhiều lần.Cũng không biết đối phương sẽ nghĩ về cô như thế nào.“Anh nói trước đi.” Tần Tịch hếch hếch cằm với Ngô Hi Ngạn.“Ừ.” Ngô Hi Ngạn gật gật đầu.“Anh vừa mới về nước, ông nội vẫn còn đang đợi anh về.”“Ặc ặc.” Tần Tịch vội vàng gật gật đầu: “Thời gian cũng không còn sớm nữa, anh đừng để ông phải đợi lâu.”Ngô Hi Ngạn là một người cuồng phòng thí nghiệm, một năm có 365 ngày thì đến 95% thời gian đều ngâm mình ở trường học.Nửa năm này thời gian Ngô Hi Ngạn đi phòng thí nghiệm của thầy Chiêm Hoa Phong rất nhiều.Cô gần như chưa bao giờ thấy Ngô Hi Ngạn không ở đó.Giống như ngoài lúc ăn sinh nhật anh lần đó, hoặc là đi công tác tham gia hội nghị học thuật quan trọng.Những lúc khác, chỉ cần cô đi phòng thí nghiệm, luôn có thể nhìn thấy đàn anh thân cao đứng thẳng như tùng.Cô đang muốn rút tay mình ra, ngón tay vừa mới động động, lại bị Ngô Hi Ngạn cầm chặt lấy.“Lúc trước anh, anh….”Cho dù vào lúc thí nghiệm quan trọng cho ra kết quả, Ngô Hi Ngạn cũng không căng thẳng như vậy.Nhưng mà bây giờ, ngôn ngữ của anh nghèo nàn quá mức.Lần trước buột miệng thốt ra, hỏi Tần Tịch có muốn về nhà ăn tết với anh không.Và bởi vì thật lòng đau lòng cho đàn em này.Bản thân anh đã rất quen với cảm giác cô độc nhưng