Tô Triệt nhìn Ngô Hi Ngạn vẫn cứ thờ ơ, trong lòng dâng lên một trận bực bội.
Mọt sách dầu muối không ăn anh ta thấy nhiều.
Nhưng mà dầu muối không ăn lại không thiếu tiền, đúng là anh ta không có cách nào cả.
Hơn nữa, anh ta còn không muốn đắc tội Ngô gia.
Một mình Lạc thị còn chống không xong, thêm Ngô gia nữa, vậy đúng thật là….
.
Tô Triệt lại thở dài bất đắc dĩ trong lòng.
Tạ Liên Thành cũng đã đứng lên.
Anh ta đành phải nói: “Nếu ngài hồi tâm chuyển ý, xin nhất định phải liên hệ với chúng tôi.
Chúng tôi không quấy rầy nữa.
”Tần Tịch nghe thấy, nhanh chóng lắc mình bước nhanh vào phòng nghỉ trốn.
Cô cẩn thận trốn đi, thậm chí không dám thăm dò hai người ở bên ngoài.
Lạc Phỉ đen đến không thể đen hơn.
Tạ Liên Thành với Tô Triệt cũng không phải trắng tinh gì.
Hai người này mà tàn nhẫn lên, cũng sát phạt quyết đoán, có thể là người khuấy lên sóng gió.
Tần Tịch đến cả thở cũng nén nhẹ.
Thang máy dừng ở lầu một, cô nghe thấy Tô Triệt bất đắc dĩ nói với Tạ Liên Thành: “Hoàn toàn không có cách nào, bên chỗ giáo sư Chiêm cũng giống thế.
”“Lại nghĩ cách đi.
” Tạ Liên Thành nhàn nhạt nói: “Sẽ luôn có chỗ đột phá.
”“Tôi nhưng lại nghe được một chuyện rất thú vị.
” Tô Triệt lại nói: “Anh ta có phải đang yêu đương với đàn em kia của em gái tôi? Cậu cũng biết đó, Tần Tịch ấy.
”Đột nhiên không kịp phòng ngừa nghe thấy tên mình từ miệng Tô Triệt.
Theo bản năng Tần Tịch ngừng thở.
May mắn lúc này thang máy tới, hai người cũng đi vào.
Cô vẫn không dám cử động, nghe thấy thang máy đóng cửa, sau đó tới lầu một.
Lúc này Tần Tịch mới chạy ra khỏi phòng nghỉ.
Cô có chút cảnh giác đứng trên hành lang, hơi ló đầu nhìn ra bên ngoài.
Tô Triệt với Tạ Liên Thành sóng vai đi tới chiếc xe kia, hai người hình như còn đang nói gì đó.
Nhưng mà cách hơi xa, Tần Tịch không thể nào nghe thấy giọng nói của bọn họ được.
Cô sợ bị Tô Triệt với Tạ Liên Thành nhìn thấy.
Vội vàng nhìn lướt qua, rồi lùi lại đứng sát vào tường.
Tô Triệt không phải người không cẩn thận như thế, anh ta sao đột nhiên lại nhắc tới mình?Hơn nữa, rõ ràng anh ta biết chút gì đó, ít nhất là biết Tạ Liên Thành với mình không chỉ là thầy giáo với sinh viên bình thường.
Cho nên lần trước anh ta mới nhờ vào loại thủ đoạn này, xem như cảnh cáo mình đi.
Anh ta cố ý làm cho mình xem, tình cảm của Tạ Liên Thành dành cho Tô Nhiễm không phải bình thường.
Nếu mình có suy nghĩ gì không an phận với anh ta, tốt nhất chặt đứt ý niệm đó nhanh nhanh đi.
Tần Tịch nhẹ nhàng cắn môi dưới.
Tô Triệt chắc chắn không phải người lỗ mãng ngốc nghếch.
Nhừ vậy vừa rồi anh ta cố ý nhắc đến mình, giọng nói còn không nhỏ.
Cửa văn phòng thậm chí còn chưa có đóng lại.
Anh ta……“Tần Tiểu Tịch.
”Tần Tịch đang hơi xuất thần, bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng Ngô Hi Ngạn.
“A?” Cô theo bản năng quay đầu nhìn về phía