Bề ngoài có vẻ khó nhìn, nhưng ai có thể tưởng tượng được, bên trong đó có phòng thí nghiệm trọng điểm của quốc gia chứ.
"Hào quang của đàn anh Ngô…" Âu Dương Nguyệt nghiêng nghiêng đầu, nhất thời bí từ một chút: "Ít nhất sáu mét tám!"Cô ấy hít sâu, lại hít sâu: "Bé Tiểu Tịch bảo bối, trước đó cậu thật khách khí rồi! Cái gì mà có chút dữ chứ?! Đây là hào hùng phá trời mà! Tớ đứng trước anh ấy, còn khẩn trương hơn so với giảng viên giải phẫu siêu dữ dằn kia nữa!""Lúc anh ấy hỏi tớ một câu, chân tớ mềm nhũn ra luôn!" Âu Dương Nguyệt còn đang sợ hãi bổ sung một câu.
"Con người đàn anh Ngô khá tốt.
" Tần Tịch nói: "Hôm qua gần tới lúc cơm chiều, tớ mới đem luận án của tụi mình lại, hôm nay anh ấy đã phê bình cẩn thận kỹ càng như vậy rồi.
"Tần Tịch vừa nói, vừa đưa luận án trong tay mình cho Âu Dương Nguyệt các cô ấy xem: "Đặc biệt kĩ càng tỉ mỉ, vẫn là viết tay nữa! Còn tự mình giúp tụi mình tìm nhiều tài liệu như vậy.
""Vâng vâng vâng, đàn anh là người tốt.
" Âu Dương Nguyệt nói: "Nhưng cũng khác hoàn toàn so với tưởng tượng của tớ luôn.
"Cô ấy có chút phiền muộn: "Tớ bị khí chất mạnh mẽ lại lạnh lùng của anh ấy áp chế, thế mà hoàn toàn bỏ qua bề ngoài anh ấy.
”"Khó trách đàn anh độc thân nhiều năm như vậy.
" Âu Dương Nguyệt nói: "Ai dám tìm một người như vậy làm bạn trai chứ.
Tuy tớ là người viện Lâm sàng, nhưng mà tớ cũng muốn nói.
So với anh ấy, hiển nhiên thầy Tạ Liên Thành vẫn mê hoặc lòng người hơn.
"Tần Tịch không tiếp lời.
Tạ Liên Thành rất tốt hả?Cô không thấy thế.
Có lẽ, chỉ có đối với Tô Nhiễm, Tạ Liên Thành mới có thể coi là tốt.
Thấy Âu Dương Nguyệt còn muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này, Tần Tịch hiếm khi ngắt lời cô, nói sang chuyện khác: "Ai tốt cũng không có liên quan gì với tụi mình hết.
Bây giờ, việc phải làm là…"Cô quơ quơ điện thoại: "Tớ vừa mới nhìn, file văn kiện được nén đàn anh Ngô gửi còn dài hơn 700m, tụi mình phải xem xong trong 3 ngày, sau đó chỉnh sửa luận án cho tốt rồi đi tìm anh ấy.
"Tần Tịch nói: “Đi ăn cơm, sau đó về ký túc xá đi.
”Thời gian hai ngày sau, các cô ngoại trừ thời gian đi học, ngay cả khi đi ăn cơm, đi WC cũng không ngừng xem tài liệu.
Tài liệu Ngô Hi Ngạn tìm được rất đầy đủ, nhưng cũng rất khó hiểu.
Có đôi khi Tần Tịch các cô muốn xem hiểu một chương, cần phải tra một đống lớn tài liệu, cho nên tiến độ coi như chậm chạp.
Cũng may có lẽ Ngô Hi Ngạn cũng đã suy xét tới vấn đề này, đều đưa tài liệu tiếng Trung.
Nếu là tiếng Anh, có thể là ba ngày các cô thật sự không xem hết nổi.
Cho dù bốn người hợp tác phân công, cũng phải đến giữa trưa thứ năm mới xem xong tài liệu có được.
"Cuối cùng cũng thu phục được.
" Âu Dương Nguyệt duỗi thẳng tay chân, ngồi trên ghế ký túc xá như sắp chết.
Chiều này chỉ có hai tiết, mà lại là tiết Tư tưởng chính trị.
Vì vậy các cô cũng không ngủ trưa, dù sao thì so với bài chuyên ngành, tư tưởng chính trị nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"Buổi tối về sửa luận án đi.
" Tần Tịch cũng duỗi eo: "Đi thôi, đi học đi.
"“Tớ không đi!” Âu Dương Nguyệt kiên định bò lên giường, “Tớ muốn ngủ bù hai tiếng, tớ muốn chết!”“Tớ cũng……” Kiều Sơ Hạ cũng bò lên theo, nằm liệt bất động trên giường.
“Lăng Tử, còn cậu?” Tần Tịch quay đầu nhìn về phía Đường Lăng.
“Tớ và cậu đi thôi.
”Lúc các cô ra cửa còn sớm, còn cách giờ vô học nửa tiếng.
Vì vậy Tần Tịch và Đường Lăng đi nhà ăn mua