Sau mấy tháng ở chung, Tần Tịch biết rất nhiều thói quen của Lạc Phỉ.Ví dụ như hắn không thích đồ ngọt nhưng uống rượu xong lại bằng lòng uống một ly chocolate nóng.Đây là an ủi lớn nhất trong thời thơ ấu của hắn, là đồ ăn vặt thuần vị nhất mà lúc mẹ hắn còn trên đời làm cho hắn ăn.Lại ví dụ như lúc xã giao, buổi tối hắn rất ít ăn cơm.Bởi vì lúc mới đầu tửu lượng của Lạc Phỉ không tốt, uống rượu xong ăn cái gì vào cũng rất dễ nôn ra.“Không ăn.” Lạc Phỉ nói.“Anh chờ tí.” Tần Tịch đứng lên.Giống như cô không cam lòng lắm: “Chỉ có canh xương sườn tối còn thừa lại, có thể nấu bát mì.”“Được.” Lạc Phỉ ngẩng đầu nhìn cô, “Cảm ơn.”Xương sườn hầm ngó sen, hương vị xem như bình thường thôi.Ít nhất còn không bằng tay nghề sau này của Tần Tịch.Nhưng Lạc Phỉ lại ăn hết nguyên một bát mì, cả nước canh cũng húp sạch sẽ.Thậm chí hắn chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn như vậy.“Tần Tịch.” Lạc Phỉ chủ động đi rửa chén, Tần Tịch cũng không từ chối.So sánh với nấu cơm, nàng càng càng ghét rửa chén hơn.Cho nên nhìn Lạc Phỉ nghiêm túc đứng trước bồn rửa rửa sạch chén với nồi mà hắn dùng, ánh mắt Tần Tịch bỗng chốc thấy hoảng hốt.Cô thật ra không ngờ được, chuyện như này Lạc Phỉ vậy mà lại làm quen tay như vậy.“Lúc trước tôi với mẹ sống ở nước ngoài, chuyện gì cũng đều tự mình làm lấy.” Dường như đoán được Tần Tịch nghĩ gì, Lạc Phỉ nhàn nhạt nói.Đây là lần đầu tiên hắn nhắc tới mẹ hắn và những chuyện trong quá khứ trước mặt Tần Tịch.Tần Tịch biết một chút chuyện của hắn nhưng cũng không nhiều.“Sau đó tôi trở về nước, từ đầu những việc như này cũng tự mình làm.” Lạc Phỉ lại nói.Giọng nói của hắn không lớn, thêm ánh đèn ấm áp trong phòng bếp.m thanh xôn xao của dòng nước, có vẻ ấm áp lại bình an.“Ừ.” Tần Tịch nhỏ giọng đáp lại.“Tôi biết cô tức giận chuyện gì.” Lạc Phỉ rửa xong chén.Hắn rửa tay sạch sẽ, cũng không ra khỏi phòng bếp.Cứ duy trì dáng vẻ săn ống tay áo, xoay người nhìn Tần Tịch: “Bởi vì cảm thấy tôi lấy cổ phiếu trong tay bác hai có vẻ quá tàn nhẫn, đúng không?”Tần Tịch quay đầu, không nói chuyện.Hợp đồng là cô soạn thảo ra.Nhưng cô cũng không biết, Lạc Phỉ cố ý để lại lỗ hổng trong đó, đoạt sạch sẽ cổ phiếu tập đoàn Lạc thị trong tay bác hai, còn có anh họ hắn nữa.Cô nhìn thấy một nhà ba người mất đi tất cả, quỳ gối trước mặt Lạc Phỉ trong màn mưa.Hắn thì cứ lãnh khốc vô tình, mặt không cảm xúc đi qua ba người bọn họ.Tần Tịch không thể nào hiểu nổi.Cô cũng không có cách nào chấp nhận được.“Giống như lúc trước....” Lạc Phỉ rút một tờ khăn giấy, lau khô tay mình.Hắn không ngẩng đầu lên, giống như đang tự nói với chính mình: “Làm cho hai ngôi sao nhỏ kia thân bại danh liệt, công ty không cần tổn thất hủy hợp đồng với bọn họ, cô cũng cảm thấy tôi quá mức phải không.”Lạc Phỉ ngẩng đầu nhìn Tần Tịch: “Tần Tịch, cô là một cô gái tốt thiện lương”Tần Tịch nhíu mày.Cô quay đầu, không thích hình dung như vậy.“Lúc bác hai tôi còn trẻ, là một dân cờ bạc.
Thua một số tiền rất lớn, còn vay nặng lại rất nhiều.
Ông nội tôi không muốn thay ông ta trả tiền, còn chuẩn bị đuổi ông ta ra khỏi Lạc gia, đoạn tuyệt quan hệ cha con.
Sau đó.”Lạc Phỉ nhẹ giọng nói: “Mẹ của anh trai tôi, vợ của ba tôi tìm được ông ta.”“Bà ta nói với ông ta, để ông ta tìm hai kẻ lưu manh đi vũ nhục một cô gái trẻ tuổi.
Chỉ cần ông ta làm được, không chỉ giúp ông ta trả tiền, còn sẽ để ông ta tiếp tục ở lại Lạc gia, tương lai thậm chí còn cho ông ta một chút cổ phần Lạc thị.”“Ông ta lập tức hưng phấn đồng ý, giống như bắt được một cọng rơm cứu mạng cuối cùng, thậm chị cảm thấy mẹ của anh trai tôi là người tốt, cứu ông ta một mạng.
Cho nên dù cô gái trẻ tuổi vô tội kia xém tí nữa bị cường bạo, bị vũ nhục, ông ta cũng cho là xứng đáng.”“Thậm chí...!sau này còn làm trò trước mặt ba tôi, một mực chắc chắn nói ông ta không phải là người sai sử.
Là cô gái kia chủ động quyến rũ ông ta, chỉ cần ông ta cho tiền là sẽ đồng ý ngủ với ông ta.” Lúc Lạc Phỉ nói những lời này, giọng nói cũng không có bén nhọn hay gì.Nghe có vẻ nhẹ nhàng bâng quơ nhưng lại có vẻ mang theo sự âm lãnh khắc vào xương tủy, làm cho nội tâm người ta lạnh lẽo.Tần Tịch nghe tới đoạn mẹ anh trai Lạc Phỉ ra mặt, cũng loáng thoáng đoán được chuyện là như thế nào.Nhưng nghe đến cuối, cơ thể cô vẫn cứng còng một chút.Cô nhìn Lạc Phỉ lau khô tay rồi ném khăn giấy qua một bên.Nhìn khóe môi Lạc Phỉ lại giơ lên lần nữa: “Cô gái trẻ kia vốn dĩ bị chính người mình yêu lừa gạt, cô ấy không biết ông ta đã kết hôn, có vợ có con.
Cho rằng người mình yêu là người tốt nhất trên thế