Tần Tịch nhớ lại hai kiếp trước bản thân chọn Tạ Liên Thành hoặc Lạc Phỉ, cuối cùng người cho cô nhiều ấm áp nhất, luôn là Đường Lăng này.
Đường Lăng là người bạn tốt nhất của cô.
Là tri kỉ.
Cô ấy cũng biết thứ cô thật sự thích là cái gì.
Cho nên bất kể là lần nào, Đường Lăng cũng đều rất phản đối việc cô chuyển chuyên ngành.
Tần Tịch đứng dậy đi đến bên cạnh Đường Lăng, hốc mắt cô có chút nóng lên, mũi cay cay.
“Lăng tử.
” Cô dang cánh tay, có chút cố chấp mà ôm Đường Lăng cao hơn mình nửa cái đầu vào lòng.
Tần Tịch hít sâu một hơi, cố đè ép vị chua chát trong lòng xuống.
“Tớ không chuyển chuyên ngành nữa!” Cô nhỏ giọng, nói bên tai Đường Lăng.
“Cái gì?!” Đường Lăng ngẩn người.
Cô ấy duỗi tay bắt lấy bả vai Tần Tịch, có chút kích động mà đẩy cô ra một chút.
Đôi mắt hạnh trong veo xinh đẹp trừng lớn, nhìn chằm chằm Tần Tịch: “Cậu mới vừa nói cái gì?”“Tớ……” Tần Tịch nhìn biểu cảm đáng yêu của Đường Lăng giống như con mèo, không nhịn được cười “phì” ra tiếng, “Tớ không chuyển chuyên ngành nữa!”Cô gằn từng chữ một mà nhắc lại.
“Thật sao?!”Lần này không chỉ Đường Lăng, cả Âu Dương Nguyệt và Kiều Hạ Sơ cũng vây quanh lại.
“Bảo bối Tiểu Tịch, oa! Tốt quá rồi!” Âu Dương Nguyệt nhiệt tình cởi mở, lập tức ôm chặt Tần Tịch một cái, “Tớ còn lo các ghi chú, trọng điểm và đề thi thử, nhưng bây giờ có làm sao đâu! Cậu không đi thật là tốt quá đi!"Âu Dương Nguyệt lập tức nói: "Đêm nay tớ mời khách, chúng ta đi vào thành ăn ngon!"Khu mới của Đại học A nằm ở vùng ngoại ô thành phố A, cách trung tâm thành phố khoảng 40 phút đi xe.
Cho nên sinh viên đại học A nói đi đến nội thành, sẽ luôn dùng cách nói giỡn "vào thành" như vậy.
Nhà Âu Dương Nguyệt rất giàu.
Cô ấy là con gái duy nhất, cha mẹ nuông chiều nâng trong lòng bàn tay mà lớn lên.
Nhưng trên người cô ấy không có một chút thanh nhã nào của đại tiểu thư, ngày thường cũng mặt mày tươi cười cùng Tần Tịch các cô đi ăn ở nhà ăn.
Tần Tịch mua cho cô ấy ly trà sữa mười lăm tệ, cô ấy cũng vui vẻ hài lòng mà uống, lúc mọi người cùng nhau bàn về mua đồ giảm giá cũng tích cực hơn ai khác.
EQ của Âu Dương Nguyệt rất cao, đôi khi cô ấy cũng sẽ mời mấy người ký túc xá ăn một bữa lớn giống như vậy, nhưng chưa bao giờ cho người khác cảm giác không dễ chịu.
Cô mới mở miệng, ba người khác, bao gồm cả Tần Tịch cũng cười.
“Vậy cảm ơn cậu nhé.
” Tần Tịch ôm lại cô ấy một cái.
Trong lòng cô thổn thức, hoá ra bản thân cô đã từng bỏ lỡ nhiều thứ tốt đẹp như vậy.
“Tiểu Tịch.
” Kiều Sơ Hạ cũng ôm Tần Tịch một cái.
Cô ấy là chị cả của kí túc xá, suy nghĩ nhiều hơn một chút.
Kiều Sơ Hạ cẩn thận nhìn cô: