Cô ấy giơ giơ cái cằm tinh xảo, nhìn Tạ Liên Thành: “Cho nên tất cả khách sạn, nhà hàng, câu lạc bộ dưới cờ tập đoàn Lạc thị…..
những nơi mà Lạc Phỉ có thể quản tới được, một năm trước, tất cả đều thay đổi cách trang trí, dùng đàn hạc và hoa chim thiên đường.”Tô Nhiễm nhìn Tạ Liên Thành: “Bởi vì Lạc Phỉ thích em.”Cô ấy lui về sau một bước, cằm giơ càng cao hơn: “Nếu anh bảo em đi tìm một người có thế toàn tâm toàn ý đối tốt với em.
Em đây đi luôn.”“Tạ Liên Thành.” Tô Nhiễm nói: “Anh đừng hối hận!”Giày cao gót của cô ấy xoay đi, cồm cộp rời khỏi.Khí thế ngút ngàn, không tương xứng với váy tiên nữ mà cô mặc trên người chút nào.Tạ Liên Thành nhìn bóng dáng cô rời đi, mày nhăn càng chặt.Lạc Phỉ thế mà là vì…..
Tô Nhiễm hả?*Ba ngày gần đây, Tần Tịch trải qua phong phú đến từng giây.Đi học, phòng thí nghiệm, rồi lại học phương pháp xử lý số liệu từ chỗ Tạ Liên Thành.Cô vốn thông minh, rất nhanh đã thao tác rất quen tay.Rất nhanh, kết quả có nhóm số liệu thí nghiệm đầu tiên đã có.Ngày hôm đó là là thứ sau, sau khi tan lớp buổi chiều, cùng ăn tối với mấy cô bạn cùng phòng xong.Tần Tịch cầm số liệu đã được xử lý xong đi phòng thí nghiệm, tìm Ngô Hi Ngạn.Bởi vì chỉ làm thí nghiệm một ngày thôi, số lượng mẫu thử quá ít, cho nên tạm thời cũng không biết thí nghiệm có thành công hay không.Nhưng mà Ngô Hi Ngạn nói phương pháp của cô không sai.Đạt được sự khẳng định của đàn anh nghiêm khắc này, Tần Tịch rất vui mừng.Hôm sau là thứ bảy, vốn dĩ lớp bọn họ còn có tiết thực nghiệm.Buổi sáng thầy giáo lớp thực nghiệm có việc, chuyển giờ học sang buổi tối.Nghĩ đến sáng mai không cần dậy sớm, Tần Tịch cứ thế ở lại trong phòng thí nghiệm của Ngô Hi Ngạn đợi đến 9 giờ tối, rồi bị đối phương ra lệnh mới quay về ký túc xá.Tối thứ sáu, những sinh viên ngày mai không có tiết, đa phần đều ra ngoài chơi.Lúc cô sắp về đến ký túc xá, chung quang có vẻ rất quạnh quẽ.Tần Tịch đi rất nhanh, lúc đi qua hoa viên trước khu ký túc xá nữ của mấy cô, phát hiện hôm nay mấy đôi yêu nhau thường hay nói lời buồn nôn chỗ này cũng không thấy đâu.Lúc đi qua bồn hoa, Tần Tịch nhìn thấy hình như có nữ sinh nào đang ngồi ở đó.Đi lại gần một chút, nương theo ánh đèn đường, có thế nhìn thấy tóc dài rối tung trên vai đối phương.Trong lòng cô nhảy dựng, mặc dù cô không có tin ma quỷ.Chỉ là lúc này, trong tình huống như vậy, vẫn làm Tần Tịch hơi sợ sợ.Cô chần chờ một lát, vòng qua cô gái đó, đi tiếp về phía trước.Đi không được hai bước thì nhìn thấy trên đường, thình lình xuất hiện một chiếc giày cao gót.Giày màu đen