Sáng sớm hôm sau, khi Thiên Tình đến trường, vô số ánh mắt nam sinh nhìn vào cô:
“Oaaaaaaaaaa, mỹ nữ kìa bọn bây ơi!”
“Nuột, hình như là nữ sinh trường mình mà, sao nhìn quen vậy?”
“Còn quen với lạ gì nữa, rõ ràng là tiểu thư Dương gia mà”
“Là Dương Thiên Tình sao? Sao hôm nay lạ vậy?”
“Từ hôm nay Dương Thiên Tình là nữ thần của tao”
Không chỉ có nam sinh, các nữ sinh khác cũng bàn tán về cô
“Gì mà nữ thần chứ? Giai Giai mới là nữ thần của trường này mà”
“Dương Thiên Tình có đẹp thật nhưng tâm hồn cô ta không có thánh thiện như vẻ bề ngoài đâu. Lũ con trai mắt mù rồi mới thấy cô ta đẹp”
“Tuần trước cô ta còn suýt bị chết đuối trong party của trường đấy. Thật mất mặt”
Nghe đến đây, Thiên Tình không khỏi nhíu mày suy nghĩ. Tuần trước sao? Theo như tiểu thuyết, sau khi biết được bộ mặt thật của Cố Giai Giai, Dương Thiên Tình đã cãi nhau với cô ta rồi Cố Giai Giai đã vặn ngược tay cô nên cả hai cùng rơi xuống hồ bơi. Dương Thiên Tình vốn không biết bơi còn Giai Giai biết bơi nhưng cô ta lại vờ như không biết. Lý Cẩn Phong chỉ cứu Cố Giai Giai thuận tiện còn đạp Thiên Tình một cước vào bụng. May thay, Thiên Tuyết được mời đến làm tóc cho đoàn múa của trường đã nhảy xuống cứu cô. Đến tận bây giờ, tin tức ấy vẫn còn được đồn thổi trong trường với tiêu đề: “Tiểu thư hư hỏng cố tình hại chết nữ thần của trường”. Haizzz, với khả năng diễn xuất của Cố Giai Giai thì cũng khó lòng tẩy trắng cho Thiên Tình. Khá khen cho Giai Giai khi vặn ngược tay cô mà không bị ai phát hiện. Hoàn hảo!
Reng! Reng!
Cuối cùng đã kết thúc một ngày học nhạt nhẽo. Cũng không phải là học nhạt nhẽo mà lúc trước cô đã học qua nhưng thứ này rồi
Đi ngang qua một con hẻm nhỏ, cô thấy một nam sinh cùng trường cô đang bị đánh hội đồng.
“A Đình, dừng xe!”
“Nhưng mà.......”
“Dừng xe! Chú ở đây đợi cháu 5 phút.”
“Vâng”
A Đình không dám cãi, cũng không dám theo cô. Ai bảo cô là cô chủ của hắn chứ. Hôm qua hắn cũng thấy cô thay đổi nên cũng phần nào an tâm về cô.
Thiên Tình đi vào trong con hẻm nhỏ, đám nam sinh vẫn tiếp tục đánh nhau mà không hề để ý tới sự hiện diện của cô.
“Dừng tay. Mấy người là ai mà dám bắt nạt học sinh trường tôi?” Mấy nam sinh quay lại, nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên. Bấy giờ Dương Thiên Tình mới nhận ra những nam sinh này đều cùng trường và cùng khóa với cô.
“Đây không phải là tiểu thư Dương gia sao?”
“Xinh phết. Đẹp không kém gì nữ thần Giai Giai đâu”
“Nhìn mà muốn làm ghê!”
“Xùy xùy, cô ta là tiểu thư Dương gia đấy. Không chừng mày động vào không có đất mà chôn đâu!”
“Ha ha, loại người như cô ta sớm đã bị chơi hỏng rồi. Đến đây một mình chắc lại bị Dương gia cấm cửa rồi. Mày lên cho tao! Đinh gia sao có thể chịu kém hơn Dương gia”
Người vừa nói chính là công tử bột của Đinh gia- Đinh Thiếu Lâm. Công bằng mà nói trên thương trường, Đinh gia và Dương gia kẻ tám lạng, người nửa cân. Nhưng về mặt quan hệ và thế giới ngầm,Đinh gia sao có thể sánh được với Dương gia? Nếu như muốn đối đầu thì Đinh gia chỉ như lấy trứng chọi đá thôi. Một công tử ăn chơi như Đinh Thiếu Lâm sao có thể biết chuyện này.
“Vâng đại ca”
“Dương tiểu thư đừng trách bọn ta”
Dương Thiên TÌnh với chuyện này vốn chán ghét với mấy ánh mất bẩn thỉu này. Không hề thua kém mấy ông đạo diễn háo sắc lúc trước. Đương nhiên, mấy loại người này đều phải nhận trừng phạt thích đáng.
Lúc này đây, A Đình bắt đầu hối hận rồi. Cô đã đi 7 phút mà chưa quay lại nên hắn quyết định đi tìm cô. Vào trong hẻm, hắn không khỏi mắt chữ A mồm chữ O khi thấy cô đang đè chân lên đầu một nam sinh. Bên