5 năm trước, sau khi trận động đất kết thúc
“DƯƠNG THIÊN TÌNH! DƯƠNG THIÊN TÌNH!” Cố Giai Giai liên tục kêu tên Dương Thiên Tình trong vô vọng
Đáng lẽ ra cô và Dương Thiên Tình hiện tại không phải lưu lạc ở ngoài này, nhưng đến khi chạy tới chỗ trú ẩn, Thiên Tình đột nhiên giật tay khỏi tay của cô rồi chạy về phía đối diện
Rốt cuộc là có chuyện gì khiến cậu ta mạo hiểm tính mạng của mình như vậy?
“DƯƠNG THIÊN TÌNH! THIÊN TÌNH!” Cô tiếp tục kêu gào trong vô vọng
Khát quá! Đã mấy tiếng rồi cô chưa được uống nước, giờ phải tốn sức kêu gào như vậy đúng là hại người mà!
Tất nhiên, ông trời không bao giờ triệt đường sống của người khác, ngay lúc đấy, cô nhìn thấy cánh tay đẫm máu thò ra từ khu đổ nát… cánh tay này, giống như của Thiên Tình!?
“Dương Thiên Tình! Mau tỉnh dậy” Cố Giai Giai quét ánh mắt qua người của Thiên Tình, xác định không có gì nguy hiểm liền thở phào nhẹ nhõm, chỉ là bị vài viết xước nhỏ thôi
Cô không ngừng nhỏ giọng trách móc Thiên Tình: “Cái đồ ngốc này, vì cái gì lại bỏ chạy như vậy chứ? Làm mình tìm cậu muốn chết!”
Khoan đã, Thiên Tình không sao rồi, còn người bên cạnh cậu ta là ai? Lý Cẩn Phong? Sao cậu ta lại ở đây?
“Giai Giai! Giai Giai!” Từ đằng xa vọng lại giọng một đàn ông lớn tuổi, rất quen thuộc
“Con ở đây” Cố Giai Giai vội vàng đáp lại. Thật may mắn, khi nãy cô có gọi điện cho ba, may mà ông tới kịp lúc, nếu không cô cũng không biết xử lí tình hình này như thế nào
“Hộc… hộc… sao con không ở nơi trú ẩn? Hai người này là ai?” Ông Cố lo lắng nhìn con mình
“ Đây là Dương Thiên Tình, bạn con. Còn đây là Lý Cẩn Phong. Ba! Mau đưa hai người họ tới bệnh viện. Vết thương của cậu ta rất nghiêm trọng”
“Shhh! Chờ đã!” Ông Cố ra hiệu cho Cố Giai Giai im lặng, còn mình thì tiến lại gần Lý Cẩn Phong, nhìn kĩ mặt của anh. Tuy có rất nhiều máu chảy trên mặt anh, không thể nhìn rõ được toàn bộ khuôn mặt, nhưng bằng trực giác lâu năm của mình, ông tin chắc, đây chính là CON RÙA VÀNG ông đang tìm kiếm
Ông lập tức trở nên vui sướng trên mức bình thường, cõng anh trên