Một phút kế tiếp, Lý Cẩn Phong đột ngột dừng xe lại. Vừa dừng xe, anh nghiêng đầu thúc giục cô: “Lên nhà tôi!”
Thiên Tình lập tức thay đổi sắc mặt, không hài lòng phản bác: “Tôi đói rồi, muốn đi ăn gà”
“Nhà tôi không thiếu đồ ăn”
“….” Lý Cẩn Phong, anh thắng rồi!
Bước vào nhà, Thiên Tình âm thầm quan sát nhà anh. Vì lúc trước bận chăm sóc anh nên không có thời gian thăm quan nhà. Cô ngồi xuống cởi giày một cách nhẹ nhàng, rồi nhìn tủ giày của Lý Cẩn Phong
Tủ giày của anh thực tế cũng không giống với mấy phú nhị đại thông thường. Nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có mấy đôi giày được xếp ngay ngắn, nhưng mà… cũng số tiền để mua mấy đôi này cũng không phỉa con số nhỏ
Lý Cẩn Phong đem nguyên liệu nấu ăn vào bếp rồi quay lại, liền thấy cô nàng này đang ngồi rất nghiêm trang trên sofa thì không nhịn được mà bật cười thành tiếng
“Anh cười gì chứ?” Cô nghiêm túc hỏi anh
“Không có gì, tôi đi tắm chút”
“Ờ… hả, anh muốn đi tắm!? Anh không có chút phòng bị nào với tôi sao? Chờ tôi về thì tắm không được sao?”
“Người chảy nhiều mồ hôi rất khó chịu. Hơn nữa…cô dám không?” Anh cười cười nhìn cô
“Không dám! Tiểu nữ không dám có suy nghĩ lệch lạc. Nhưng mà… tôi nấu chút đồ ăn được không? Chắc anh tắm cũng rất lâu nên…”
Anh cũng chỉ khẽ cười, trên mặt mang vài tia sủng nịnh: “Tùy ý”
….
Phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy ào ào. Trong căn nhà tĩnh mịch này lại càng nghe rõ hơn. Đột nhiên, trong phòng bếp truyền ra tiếng hét vô cùng lớn cùng với tiếng “xoảng xoảng”, Lý Cẩn Phong sợ tới mức lao hẳn ra ngoài, chạy nhanh vào phòng bếp
“Cô có sao không?”
Anh bước tới gần cô, cô vẫn còn rất ngơ ngác nhìn cái bát ‘vô tình bay xuống đất’: “Không phải tôi làm vỡ đâu, chắc là...”
Anh cười gian xảo: “Chắc là do cái bát tự bay xuống!”
Thiên Tình: “…”
Lý Cẩn Phong, cho hỏi nhà anh có đậu hủ không?
Có thể đập đầu vào đậu hủ để tự tử mà!
Không chọc quê cô thì anh bị bệnh chắc!
Cô khóc lóc ngẩng đầu nhìn anh, vừa nhìn thấy bộ dạng của anh thì vẻ mặt hơi run run
Vì gấp gáp chạy vao phòng bếp nên anh chỉ mặc qua loa cái áo rộng thùng thình, mái tóc còn hơi ươn ướt, cả người hồng hào vì vừa mới tắm xong. Anh ở sát gần cô như thế này khiến trái tim thiếu nữ của cô không ngừng đập loạn nhịp
Đại ca à, có vội quá thì cũng phải mặc áo tắm chỉnh tề chứ. Anh cúi xuống như thế này cô chỉ cần liếc mắt một cái thôi là có thể nhìn thấy hết cơ bụng bên trong rồi
Nhưng mà… giờ không phải là lúc mê sắc được chưa?
“Tôi xin lỗi… Tôi vừa nấu canh sườn, định múc ra thì… nó trơn quá! Tôi sẽ đền tiền mà…” Cô nhỏ giọng, hứa sẽ đền tiền cho anh, nhưng lại có dáng vẻ ‘tôi không có tiền, anh mà bắt tôi đền, tôi khóc cho anh xem’
Anh vốn dĩ không muốn trách cô, nhưng nhìn dáng vẻ của cô, đột nhiên lại cười lớn: “Phì”
“Anh cười gì chứ?”
Hù chết cô rồi, còn tưởng anh bắt cô đền tiền nữa chứ! Trái tim bảo bảo bị rung chấn không ít lần đó ~
“Cô không sao là được rồi” Anh nói xong, bảo cô ra bàn ăn chờ một lát. Khoảng chừng