Từ Trạch nhìn thấy bạn cùng bạn giở sách tham khảo số học ra bắt đầu làm bài, không nhịn được hỏi: "Cậu là ai vậy?"
Bạn cùng bàn của hắn không phải Lâm Tử Huyên sao, người anh em cao lớn này ở đâu ra thế?!
Hơn nữa, thân là tác giả của thế giới tiểu thuyết này, hắn nhớ bản thân đã thiết lập nếu chỉ xét về gương mặt thì Chu Hạo Ba có thể xem như hotboy số một của lớp 11-3... Tại sao tự nhiên trong lớp lại lòi ra thêm một nhân vật nam có giá trị nhan sắc lấn át cả nam chính thế này?!
Nghe được câu hỏi của hắn, anh chàng đẹp trai cùng bàn quay sang liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng hừ một tiếng, đặt quyển vở trong tay xuống bàn gõ nhẹ hai cái.
Ánh mắt Từ Trạch nhìn theo, chỉ thấy trên quyển bài tập số học có ba chữ viết bằng bút máy hết sức bay bổng phóng khoáng —— Lâm, Tử, Hiên.
Á đù!
Từ Trạch "soạt" một tiếng lập tức đứng dậy: "Cậu... Cậu..." Hắn hít sâu một hơi, mới tiếp tục nói hết: "Cậu có một cô em gái nào tên là Lâm Tử Huyên, nhưng là Huyên trong huyên thảo (hoa hiên) không?!"[1]
Nam sinh tên Lâm Tử Hiên nhíu mày, đáp lại bằng giọng trầm thấp hơn những người bằng tuổi: "Có bệnh thì về nhà nằm đi, đừng lên cơn thần kinh ở đây."
"Thế này không đúng lắm..." Sau khi xuyên việt, trải qua mấy lần tùy ý phát triển cốt truyện như con lừa bị đứt cương chạy lung tung, Từ Trạch vẫn có thể thích ứng. Nhưng lần này hắn thật sự ngu người luôn, tự lẩm bẩm vài tiếng "Thế này không đúng", rồi lại như muốn bắt lấy cọng rơm cuối cùng, thử xác nhận với Lâm Tử Hiên không biết chui từ đâu ra này: "Ba của cậu mở một công ty thương mại, còn mẹ của cậu là bạn thanh mai trúc mã cùng ba cậu lớn lên, nhưng hai người không còn ở với nhau nữa, bởi vì mẹ cậu..." Là một nữ nghệ sĩ đang hot.
Hắn lời còn chưa nói hết, liền bị người bên cạnh nắm lấy cổ áo kéo xuống, bản thân ngã xuống ghế ngồi chưa được mấy giây thì một nắm đấm đã vung tới sát mặt, hắn thậm chí có thể nghe thấy được nắm đấm này phát ra tiếng gió vù vù.
"Tôi không biết cậu nghe ngóng được ở nơi nào, nhưng..." Thiếu niên lạnh lùng túm chặt lấy cổ áo của hắn, cúi người ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: "Cậu dám nói ra một câu lung tung, đừng nói là trong trường học, ở bên ngoài tôi cũng có thể khiến cậu không sống được nữa!"
Đối phương nói lời hung ác xong liền buông tay ra, tiếp tục ngồi ngay ngắn làm bài tập của y.
Nhưng Từ Trạch thì cảm thấy mình điên luôn rồi.
Hắn còn cần đếch gì phải nghe ngóng, cái tình tiết xui xẻo cha mẹ ly dị từ nhỏ, cha thì bận bịu làm ăn, còn mẹ là nghệ sĩ không tiện để lộ thân thế gia cảnh, còn không phải là do một tay hắn thiết lập ra sao?
Cái đậu má! Nữ chính nhà hắn biến thành cú có gai rồi!!!
Xuyên sách cũng xuyên nhầm nơi, xuyên con mẹ nó vào quyển đồng nhân [2], cái tình tiết cũ rích này Từ Trạch cũng từng nghe qua.
Nhưng nếu là đồng nhân, thì thường sẽ cho nam phụ nữ phụ Mary Sue [3] lên sàn diễn chính, hoặc sẽ khiến cho mấy nhân vật nam nam nữ nữ chơi gei thành bách hợp đam mỹ, tự nhiên lần này chơi lớn đổi thành chuyển giới luôn?!
Huống hồ bộ truyện viết chín năm trước này của hắn vốn chìm nghỉm, làm gì có ai rảnh viết đồng nhân!
Cứu viện, nữ chính nhà mình biến thành nam rồi phải làm sao? Gấp, đang online chờ!
Từ Trạch thất hồn lạc phách, ngồi trên ghế ngây ngốc mãi đến khi giáo viên tiếng Anh bước vào lớp học dạy tiết đầu tiên, nghe tiếng chuông vào học vang lên mới bừng tỉnh.
Nữ chính nhà hắn từ Lâm Tử Huyên biến thành Lâm Tử Hiên, từ hoa khôi trường biến hotboy trường, hắn còn cần cùng đối phương yêu đương ư?
Dù sao hắn cũng từng nắm trong tay quyền tác giả có thể xử lý mọi người, đối mặt với một người đàn ông cao xấp xỉ bằng mình, chính hắn cũng không thể khuất phục được.
Nhưng lỡ như nhiệm vụ của hắn trong thế giới tiểu thuyết này là công thành danh toại cộng thêm cùng "nữ chính" có một kết cục viên mãn... Được rồi, trước hết để hắn thử đi theo con đường làm anh em tốt đã, nếu lỡ quay về thời điểm ban đầu (*) thì nói sau.
Không chừng nữ chính nhà hắn biến thành đàn ông là để giảm bớt mấy chuyện yêu đương, để hắn có thể tập trung vào cốt truyện chính.
Từ Trạch quyết định chú ý điều này, nội tâm dần dần bình tĩnh trở lại, cũng mở sách giáo khoa ra nghe giáo viên Tiếng Anh giảng bài, chẳng qua nhịn không được liếc sang bạn cùng bàn một cái.
Chờ tiết Tiếng Anh kết thúc, đến tiết Vật lý bắt đầu, ánh mắt hắn càng trắng trợn hướng về phía bạn cùng bàn.
Thế nhưng lần này không phải nhìn người, mà là nhìn ghi chép đối phương viết xuống.
Người chín năm trước tốt nghiệp cấp ba, học đại học ngành kinh doanh, không gì đả thương nổi đâu!
Tiếng Anh hắn tự nhận không có vấn đề gì, mấy câu hỏi môn Ngữ văn cũng không có gì to tát, nhưng những môn học khác thì dùng tiếng hành tinh nào chứ không phải tiếng người?!
Hiện tại cũng là lớp 11 rồi, một tác giả trong tác phẩm của chính mình lo lắng có thi đậu được kì thi phổ thông toàn quốc hay không, thật sự không bị những người xuyên việt khác chê cười chứ?
Có lẽ vì Từ Trạch nhìn sang quá nhiều lần, ánh mắt vừa nóng bỏng vừa sốt ruột, Lâm Tử Hiên nhanh chóng phát hiện ra người bên cạnh đang nhìn bài của mình.
Y hơi hơi cong khóe miệng chế giễu, nhưng không có chủ ý dừng việc viết bài lại, tất nhiên cũng không định bỏ tay trái của mình ra, tiếp tục ghi ghép như thể người bên cạnh không hề tồn tại.
Từ Trạch một bên ở trong lòng ai thán số khổ, một bên chép bài Lâm Tử Hiên viết lúc sáng, từ môn Vật lý, Chính trị đến Hóa học, chép đến mức bản hắn cảm thấy hết sức tội lỗi —— vừa mới đắc tội với người ta xong, không thèm xin lỗi đã lập tức chép lấy chép để bài người ta ba môn liền.
Đáng tiếc Lâm Tử Hiên mặc dù không phản đối việc hắn chép bài, nhưng mỗi lần ra chơi Từ Trạch mở miệng bắt chuyện với y, y đều không thèm để ý.
Xem ra mặc dù Lâm Tử Hiên chuyển giới bị OOC [4], nhưng cái tính cách cao lãnh luôn giữ khoảng cách với người lạ không bị mất đi, Từ Trạch cũng không biết nên đánh giá vui hay buồn.
Khi tiếng chuông báo hiệu tiết học thứ tư buổi sáng kết thúc vang lên, Từ Trạch vừa đứng dậy vừa tính toán đi đến căn tin trường học mua chút đồ ăn vặt linh tinh, định bụng thử cùng vị ngồi cùng bàn kia làm hòa —— thân phận của mẹ là vảy ngược [5] của nữ chính, cái thiết lập này cũng là do hắn xây nên, hắn gánh chịu, cảm ơn —— sau đó hắn lập tức trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy nam sinh nữ sinh trong lớp như chó hoang được thả lao ra phòng học, gia nhập vào cuộc chiến tranh giành miếng cơm.
#người tốt nghiệp đại học được năm năm gần đây chưa từng ăn cơm ở căn tin, không hiểu lắm cuộc chiến tranh giành miếng cơm của các bạn#
Đợi khi Từ Trạch đến căng tin xếp hàng, tới lượt mua cơm, căn tin trường học đã không còn lại món gì, hắn nhìn cơm thừa canh cặn sau lớp kính thủy tinh cũng không có gì hấp dẫn, cuối cùng đi đến quầy bán đồ ăn vặt mua bánh mì cùng lon nước ngọt quay về trong lớp ăn.
Đến khi trở lại phòng học, đúng lúc thấy nữ chính sau khi chuyển giới không còn tài năng nấu nướng và C-cup [6] của