Đêm hôm qua Từ Trạch bị dâm độc dày vò tới mức đầu óc chỉ ngập tràn tình dục, không còn tâm trí để đi nghĩ chuyện khác, chờ tới ngày hôm sau khi hắn tỉnh lại, cẩn thận hồi tưởng những sự việc đã xảy ra trong khoảng thời gian này, liền biết mình bị Nhiếp Lăng Vân tính kế.
Tên tiểu tiện nhân này chắc hẳn nhìn ra được hắn không bằng lòng chuyện ở rể, lại ỷ có dư độc của Xuân phong ngọc lộ làm đồng lõa, cố ý chơi cái trò dục cầm cố túng [1] này, đợi hắn tự mình tìm đến y cầu xin được thao.
Không nói những thứ khác, đờ mờ cái cửa sổ bên cạnh giường của hắn bị người nào đó chọc ra một cái lỗ to đùng chính là chứng cứ phạm tội đanh thép được không?!
Chẳng trách tên này ngày hôm qua chưa gì đã cương cứng rồi, không biết y đã ở ngoài phòng của hắn rình coi bao lâu, chờ đợi hắn tự chui đầu vào lưới!
Thần Sáng Thế Từ trong lòng vô cùng buồn rầu, tiểu sư muội hồn nhiên ngây thơ nhà hắn mới nhảy nhót được mấy ngày, giờ đây đã biến thành tiểu sư huynh tâm cơ mưu mô như vậy, còn suốt ngày chỉ mong muốn được cắm dương v*t vào hậu huyệt của hắn.
Nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, kể từ lần đầu tiên phát tác, dâm độc trong người hắn cứ cách mấy ngày lại bắt đầu trỗi dậy dày vò, làm hại hắn thỉnh thoảng phải để cho Nhiếp Lăng Vân truyền "chất giải độc" vào trong cơ thể hắn một phát, rồi lại tiếp tục bị người ta hung mãnh đâm thọc thêm mấy hiệp với lí do lấy thù lao "đến tận phòng khám bệnh".
Qua một khoảng thời gian nữa, dư độc của Xuân phong ngọc lộ thế mà đã dần dần giảm bớt, sau này cho dù mấy tháng trôi qua cũng chưa chắc phát tác một lần. Nhưng Nhiếp cựu nữ chính lại bắt đầu tìm đến Từ Trạch đòi trả công, nửa đêm gõ cửa phòng hắn cầu hoan. Nếu như nghiêm túc tính toán, về sau số lần mỗi tháng hai người bọn hắn làm tình, cũng gần bằng số lần dâm độc dồn dập phát tác dày vò hắn trước đây.
Đáng vui mừng thay, hoặc đáng bất hạnh thay chính là, Nhiếp Lăng Vân không những rất có thiên phú trong việc học võ công, trong chuyện giường chiếu y cũng là gân cốt kỳ giai [2]. Hai người bọn hắn chưa làm tình được bao nhiêu, y đã có thể dưới tình huống không có dâm độc ảnh hưởng, khiến Từ Trạch đang trạng thái bình thường chỉ bị giã thọc vào hậu huyệt cũng bắn tinh được. Sau này vô số các loại tư thế trong quyển long dương đồ [3] mà Nhiếp Lăng Vân mua ở trong tiểu trấn dưới chân núi, hắn cũng bị điều giáo cho thuộc lòng nhuần nhuyễn.
Thần Sáng Thế Từ đi theo vị "tiểu sư muội" này, ban ngày luyện công rất nỗ lực hăng hái, buổi tối "tập võ" cũng cực kỳ nhiệt tình siêng năng, dần dần hắn cũng đành chấp nhận số phận, chỉ có thể chờ đợi "Ước hẹn ba năm" diễn ra sau khi ngăn cản được đại kiếp nạn Đoạn Nhạc môn bị diệt vong.
Nhưng kiếp nạn diệt vong của Đoạn Nhạc môn lại không dễ dàng vượt qua như vậy.
Từ Trạch vốn dĩ có chủ ý đi tìm quyển bí tịch thần công và mật lệnh mà mẫu thân thánh nữ ma giáo của Nhiếp Lăng Vân trước đây chôn ở sau núi —— dù sao những thứ này sớm muộn gì cũng là của nam chính —— tuy nhiên không biết là bởi vì nam chính phải cùng nữ chính đi tế bái cha mẹ như trong tiểu thuyết gốc hay vì nhân duyên gặp được bảo vật chưa tới, hắn dựa theo ký ức của mình, dùng thân phận đệ tử Đoạn Nhạc môn nhiều lần vào nghĩa trang tìm rất lâu cũng không thấy cái gì. Mấy lần trên đường đi còn gặp phải Nhiếp tiểu sư tỷ, kết quả bị đối phương cho rằng rảnh rỗi không có chuyện làm, liền mạnh mẽ kéo vào trong phòng ngủ "tập võ" vào ban ngày.
Hắn buộc phải thay đổi kế hoạch, chuyển sang viết thư nặc danh cho minh chủ võ lâm đương nhiệm, vạch trần những thành phần bại hoại trong giới võ lâm và âm mưu ma giáo. Kết quả hắn vừa bước chân ra khỏi cửa thả chim bồ câu bay đi, cơn đau tim lập tức ập đến lại bị quay ngược thời gian trở về, vừa mở mắt ra, Nhiếp tiểu sư tỷ vừa được ăn no cả đêm qua hiện tại đang ở trong phòng dùng thịt vật cắm vào bí động của hắn "chào hỏi buổi sáng" lần nữa.
Thần Sáng Thế Từ không còn cách nào khác, cuối cùng chỉ có thể dự tính bí quá hóa liều, đi đến ngấm ngầm cảnh báo với Nhiếp chưởng môn về thân phận vị vong thê của ông.
Kết quả, ha ha, chỉ cần hắn vừa mở miệng ra nhắc với Nhiếp đại hiệp những từ như "sư mẫu", "Nhiếp phu nhân", " mẫu thân của Lăng vân", thậm chí là "mẹ chồng"... đều sẽ bị quay ngược thời gian trở về, một đôi sư đồ/cha chồng con dâu nói đi nói lại đến tận bảy, tám lần vẫn không có tác dụng gì.
Đợi đến khi hắn từ bỏ cách ngầm cảnh cáo trước này, vất vả mãi mới hoàn thành xong cuộc đối thoại với Nhiếp chưởng môn theo cốt truyện, vừa mới bước ra khỏi phòng liền bị tiểu sư tỷ đang canh giữ ở ngoài cửa lôi về lên giường thân mật "tâm sự tình cảm".
Từ Trạch vừa bị đâm đến mức chỉ có thể nói chuyện bằng những tiếng rên "Ưm a", vừa hận đến nghiến răng ở trong lòng —— ông đây vì cứu cả nhà ngươi mà phấn đấu, còn tiểu tiện nhân ngươi thì chỉ biết phấn đấu trên người ông —— hơn nữa tên tiểu tiện nhân này