Lạc Y thực vô ngữ, cô còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đâu! Hệ thống liền cứ thế đem cô đưa vào đây.
Không biết có phải hay không bởi vì tiếp thu kí ức của nguyên chủ cô đau đầu muốn chết.
Sắp xếp lại suy nghĩ, biết mình xuyên vào một cô gái mười sáu tuổi, chủ nhân thân thể này gọi là Kiều Khê, cha làm địa ốc, cô lại là hòn ngọc quý duy nhất trong nhà, được nuông chiều từ bé.
Dù vậy cũng không có biến cô thành những tiểu thư nhà giàu tính cách kiêu ngạo ương ngạnh khác giống nhau.
Ngược lại, khi học cấp 3 vẫn luôn giấu diếm thân phận nhà giàu của mình, cùng người bình thường không có gì khác biệt.
Thời điểm cấp 3, Kiều Khê yêu thầm giáo thảo đi làm, nhưng ngại thể diện, tuổi còn nhỏ, liền đem đoạn tình cảm này đặt trong lòng.
Cô ngồi cùng bàn với Lý Tuyết, một lần trong lúc vô tình biết được chuyện này, khi đó tình cảm của hai người không tồi, có thể gọi là bạn thân.
Lý Tuyết cũng không có nói gì, mà là cùng cô che dấu chuyện yêu thầm này.
Tốt nghiệp cấp 3, lại đến tốt nghiệp đại học, lại đến khi Lý Tuyết tìm công việc, hai người đều là như hình với bóng.
Trong lúc làm việc, Kiều Khê cùng một đồng nghiệp đang thực tập yêu nhau.
Ở ngay lúc này, Lý Tuyết vẫn chúc phúc Kiều Khê.
Nhưng mà trước đêm Kiều Khê đính hôn, Lý Tuyết đột nhiên biết, Kiều Khê là con nhà giàu, mà bạn trai Kiều Khê Mộc Thần cũng là người thừa kế của công ty đang làm, nghe nói người trong nhà vì rèn luyện năng lực làm việc của hắn mà bắt hắn phải bắt đầu từ việc đơn giản nhất.
Lúc này, trong lòng Lý Tuyết không cân bằng, vốn dĩ cô ta nhìn hai người ở trước mặt mình ân ái đã rất buồn bực, kết quả hiện tại bọn họ đều là con nhà giàu, còn cô ta là một người gia cảnh bần hàn.
Vì thế cô ta bắt đầu cả ngày ở trước mặt Mộc Thần, trang điểm hoa hoè lộng lẫy, thường thường trong lúc vô tình nói bậy vài câu về Kiều Khê.
Vừa mới bắt đầu, Mộc Thần nhớ tới tình cảm của Kiều Khê cùng Lý Tuyết, mở miệng cảnh cáo vài lần, ai ngờ Lý Tuyết lại không biết điều còn đem việc Kiều Khê thời cấp 3