Xong chuyện lấy cắp đồ cần lấy, Tử Yên vội vã chạy xuống bãi đổ xe.
Tìm xe của lão già đó, rồi nhanh chóng khởi động máy chạy đi.
Sau khi đi được một đoạn, Tử Yên gặp được Lãnh Quân.
Anh ấy nhanh chóng vào xe, sau đó cả hai đi đến kho hàng trọng điểm của Trung Thiên Xã Đoàn.
Trên xe Tử Yên liền quay sang chất vấn Lãnh Quân:" sao lại đột ngột đổi điểm thâm nhập vậy? Không phải tôi và anh đã tính trước là sẽ từ đường hầm của quán bar mà sang kho hàng sao?"
Lãnh Quân liền đáp:" cô biết đi đường đó, bọn họ không biết đi sao? Chẳng qua tôi làm vậy là để muốn xác nhận, xem người của Thời Thiên Hành có muốn ra tay với tôi hay không?"
Tử Yên liền cười, Lãnh Quân nhìn thấy liền khó hiểu hỏi:" cô cười gì chứ?"
" tôi tưởng trước giờ anh không sợ trời, không sợ đất.
Làm việc cũng không đắn đo, vậy mà lại sợ có người hại mình!"
Anh ấy im lặng, sau đỏ nhìn về hướng cửa sổ rồi lòng thầm nghĩ:" tôi đúng là không sợ, nhưng mà có cô nên tôi phải tính đến bước an toàn.
Thử hỏi nếu hôm nay cô rời khỏi quán bar bằng xe riêng của mình.
Thì cô còn mạng nói chuyện với tôi sao.
Hiện tại cô tuyệt đối không được có chyện nguy hiểm gì.Tử Yên, cô đúng là rất thông minh.
Nhưng lòng người khó đo, hi vọng sau này cô hiểu được "
Tử Yên vẫn đang tập trung lái xe, nhưng cô ấy lúc này làm sao không hiểu được tâm ý của Lãnh Quân.
Ngay từ lúc anh ấy gọi cho cô, nói cô phải ra ngoài bằng xe của lão già đó thì cô đã biết ngay có chuyện.
Với cái bản tính tò mò, làm sao cô không đi xuống kho của quán bar kiểm tra.
Thì ra là đối thủ của Lãnh Quân đã cài người ở đó.
Nhưng mà anh ấy đã ra tay dọn sạch rồi.
Tử Yên giả vờ không biết xem như cho qua chuyện, rồi tiếp tục làm việc.
Cả hai người đi suốt một đoạn, cuối cùng cũng đến hang ổ gốc.
Lãnh Quân như thường lệ, ngồi trên xe quan sát một chút.
Tử Yên ngồi bên cạnh cũng nhanh chóng học hỏi.
" sẵn sàng chưa?" Lãnh Quân quay sang hỏi
Tử Yên không nói, chỉ nhếch một bên chân mày lên đáp lại.
Sau đó cả hai người