Tử Yên mất gần cả giờ đồng hồ chỉ để tìm kiếm tên Thời Luân ấy.
Nhưng tìm mấy chỗ hắn ta hay đi cũng chả có .
Cô ấy lúc này mới nhớ đến Lãnh Quân , liền vội vã gọi cho anh .
Anh ấy nhấc máy lên , nghe được tin Trần Gia Nhiên bị đàn em Thời Luân dẫn đi.
Liền có dự cảm không lành , như lại sợ Tử Yên lo lắng liền chỉ gợi ý nhỉ cho cô
* tôi nghĩ là anh ta đang ở khu sau sòng bạc .
Tử Yên lại phút chốc quên mất chỗ đó , nghe được đến đây.
Cô ấy vội đạp chân ga lao nhanh đến đó.
Lãnh Quân cũng đang trên đường về thành phố , cũng vội vã lái xe nhanh nhất để quay về sòng bạc .
Tử Yên vừa dừng xe lại đậu trước cửa sòng bạc.
Hôm nay ở chỗ này vẫn náo nhiệt như ngày thường.
Cô ấy bước đến cửa , liền bị hai tên ở ngoài chặn lại .
" tam tiểu thư , đây là chỗ của anh Luân.
Cô không có quyền vào trong !"
Tử Yên không nói không rằng , chỉ lườm hai tên đó.
Cô ấy lạnh lùng rút khẩu súng chỉ thẳng vào đầu hai tên đó.
Cả hai đều rung sợ , biết rằng cô ấy không thể cản.
Liền rụt tay lại để cho cô ấy tiến vào trong .
Tử Yên nhìn ngó xung quanh một lát , sau đó vội vã chạy ra phía sau.
Cô ấy có đôi ba phần lo lắng và rung sợ.
Lo là vì cô ấy không muốn Gia Nhiên là nạn nhân tiếp theo của Thời Luân.
Sợ là vì cô ấy lại nhớ đến quá khứ trước kia.
Không thể bước đi một cách tự nhiên được.
Những bước chân cứ thế nặng trĩu một cách gượng gạo .
Những căn phòng xung quanh đều trống không , cô ấy lại cực kì lo lắng , nếu mở cánh cửa cuối hành lang mà nhìn thấy Gia Nhiên thì sẽ thế nào .
Đôi chân cô ấy cứ thế chậm rãi bước đến , trong lòng chỉ biết cầu xin trời đất , nhưng gì cô ấy nghĩ đừng là thật .
Tử Yên hít một liên tục thở gấp vì lo lắng , cô ấy hít một hơi sâu , đưa đôi tay run rẩy của bản thân chạm vào tay nắm cửa.
Rồi dứt khoát mở ra .
" Gia Nhiên "
Tử Yên vừa nhìn thấy thân hình bé nhỏ của Gia Nhiên dưới đất , chỉ có một mảnh vải mỏng che thân.
Cô ấy liền nhanh chóng chạy đến .Đỡ lấy cơ thể ấy vào lòng .
Cơ thể cô bé đầy những vết bằm tím , không thể nào động đậy nỗi nữa .
Tử Yên vừa ôm Gia Nhiên vào người , liền cảm thấy bàn tay ươn ướt, cô ấy nhấc tay mình lên xem.
Chỉ thấy toàn là máu đỏ.
Tử Yên vô cùng hoảng sợ , miệng liên tục nói một cách gấp gáp :"Gia Nhiên , chị đây.
Chị đến rồi đây , em nhất định phải tỉnh táo lên.
Chị đưa em vào viện !"
Cô ấy liên tục gấp gáp nói , chỉ biết lo lắng ôm chặt Gia Nhiên mà hai hàng nước mắt cứ tua ra.
Sự hối hận dâng trào.
Gia Nhiên đưa