"Được rồi, nghe lời chị, em vừa mới xem Gạo Tè và Đinh Kiến Quốc, thấy bọn họ đã gạo nấu thành cơm rồi, vẫn không có cách nào kết hôn, em cũng cảm thấy lo lắng cho họ.
Em cũng biết rằng hai người Phan Huỳnh Bảo và anh hai lo lắng cho Gạo Tẻ nhất.
Bây giờ, nếu Gạo Tè và Đinh Kiến Quốc có thể kết hôn, hai người họ nhất định sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi nghe những lời của Lê Châu Sa, Hoàng Song Thư gật đầu đồng ý.
“Tuy nhiên, có một số việc...!không thể gấp gáp được." "Ừm, em biết rồi, chị yên tâm đi, em cũng biết chừng mực.
Tính em rất bảo vệ người khác, nhìn Lý Mộc Hoa luôn nói lời thô lỗ như vậy với Gạo Tẻ, em thật sự không nhịn được.
Chị yên tâm đi, sau này em sẽ kiềm chế." "Tốt nhất là như thế, may mà tính cách của Lê Long không giống em "Chị dâu...!khuôn mặt xinh đẹp của Lê Châu Sa tối sầm lại và thầm gọi Hoàng Song Thư
Hoàng Song Thư không khỏi mìm cười khi nhìn thấy Lê Châu Sa như thế này.
Một tháng sau, vết thương của Đinh Kiến Quốc đã lành hơn rất nhiều, vì vậy anh rời khỏi nhà họ Trần, mua một căn biệt thự ở khu biệt thự gần nhà họ Trần, thậm chí còn chuyển công ty đến Hà Nội, tất cả những điều này đều vì Trần Thanh Thảo.
Không cần biết Đinh Kiến Quốc làm gì, đều là vị Trần Thanh Thảo.
Biết rằng Trần Thanh Thảo không muốn rời khỏi Phan Huỳnh Bảo và Trần Quân Phi, Đinh Kiến Quốc thậm chí có thể chuyển trụ sở đến Hà Nội, thậm chí sống ở Hà Nội.
Khi Lý Mộc Hoa biết chuyện này, cô ta tức giận đến mức mặt biến dạng.
Thỏa thuận ly hôn do luật sư của Đinh Kiến Quốc trao cho Lý Mộc Hoa đã bị xé nát ngay tại chỗ.
"Anh quay lại và nói với Đinh Kiến Quốc rằng anh ấy muốn ly hôn với tôi thì nằm mơ đi" “Cô Mộc Hoa, cô như thế này là làm khó tôi."
Luật sư nhìn Lý Mộc Hoa đang điên loạn, đưa tay đẩy gọng kính trên sống mũi rồi nói.
Lý Mộc Hóa hét vào mặt luật sử với ánh mắt đen tôi khác thường "Anh quay lại ngay và nói với Đình Kiến Quốc rằng còn lâu tôi mới ly hôn với anh ấy.
Tôi sẽ không để anh ấy và Trần Thanh Thảo ở bên nhau.
Dù có chết tôi cũng sẽ là mợ chủ của nhà họ Đinh."
Luật sư nhìn Lý Mộc Hoa bằng ánh mắt đồng tình.
Tôi vẫn luôn nghe nói quan hệ giữa Lý Mộc Hoa và Đinh Kiến Quốc Tinh không tốt lắm, hiện tại xem ra bên ngoài tin đồn cũng đúng.
Mối quan hệ giữa Lý Mộc Hoa và Đinh Kiến Quốc tồi tệ đến mức họ chuẩn bị ly hôn.
Và lý do ly hôn, luật sư cũng rất rõ ràng, vì Trần Thanh Thảo.
“Mẹ, mẹ có chuyện gì vậy?" Sau khi luật sư rời đi, Lý Mộc Hoa ngồi một mình trên số pha trong phòng khách, cô che mặt đau đớn khóc.
Cô vì Đinh Kiến Quốc mà mất hết nhân phẩm, chi muốn yêu Đinh Kiến Quốc, nhưng Đinh Kiến Quốc đổi xử với cô như thế nào bây giờ?
Vì Trần Thanh Thảo, sao Đinh Kiến Quốc lại đối xử với cô ta theo cách tàn nhẫn này chứ
Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ.
cô ta không thể tha thứ.
346 Lý Mộc Hóa năm chặt tay, hai mắt đỏ bừng dữ dội cho đến khi Đỉnh Cành Duy bước xuống lầu
Đỉnh Cảnh Duy mở ra một đôi mắt đẹp, nhìn thấy Lý Mộc Hoa sưng đó hai mắt, trèo lên người Lý Mộc Hoa, dùng đôi tay mềm mại nhẹ nhàng sờ lên hốc mắt Lý Mộc Hoa an ủi Lý Mộc Hoa.
Lý Mộc Hoa cúi đầu nhìn Đình Cảnh Duy đang nằm ôm mình, ngẩng đầu nhìn mình, nước mắt giản giua trên cả khuôn mặt.
"Cảnh Duy, con nói xem, sao bố con có thể đối xử với mẹ như thế này?"
Lý Mộc Hoa ôm Đinh Cảnh Duy vào lòng và bật khóc.
Đinh Cảnh Duy giống như một đứa nhỏ, vỗ vỗ lưng Lý Mộc Hoa, nhẹ giọng dỗ dành: “Mẹ đừng khóc, Cảnh Duy ở đây với mẹ" "Cảnh Duy, mẹ sẽ không ly hôn.
Cho dù mẹ có chết, mẹ cũng sẽ không ly hôn với bố con.
Mẹ sẽ không bao giờ để cho con hồ ly tinh Trần Thanh Thảo đó thành công."
Lý Mộc Hoa đỡ lấy vai Đinh Cảnh Duy bằng cả hai tây, và nói với Đinh Cảnh Duy bằng ánh mắt cương nghị và hung dữ khác thường.
Nhìn thấy sự điên cuồng và hận thù sáng lên trong mắt Lý Mộc Hóa, trong mắt Đình Cảnh Duy thoảng hiện lên và nghi ngờ.
Cậu bé không nói gì, chỉ lặng lẽ dựa vào vòng tay của Lý Mộc Hoà.
Lý Mộc Hoa cúi đầu nhìn Đinh Cảnh Duy đang dựa vào mình, trong mắt hiện lên tầng tầng lớp lớp sương giá đáng sợ.
Trần Thanh Thảo.
tôi vẫn chưa thua.
Đúng vậy, tôi vẫn chưa thua.
Cô nghĩ rằng tôi đã thua rồi sao?
Thật là nực cười.
Đinh Kiến Quốc cúp điện thoại, đôi mắt vốn đã lạnh lùng tàn nhẫn lại có chút u ám.
Lý Mộc Hoa không chịu ly hôn, phải tìm cách để Lý Mộc Hoa chủ động ly hôn với mình.
Anh sẽ không vì thế mà thỏa hiệp với Lý Mộc Hoa, vì anh không muốn Trần Thanh Thảo đợi anh.
Anh mong muốn Trần Thanh Thảo có thể trở thành vợ anh càng nhanh càng tốt.
Thư ký bước vào, kính cần đứng trước mặt Đinh Kiến Quốc nói: "Chủ tịch, nhà hàng mà ngài nhờ tôi sắp xếp đã được sắp xếp rồi." “Mọi thứ có phù hợp với yêu cầu của tôi không?".
Đinh Kiến Quốc ngắng đầu lên và chậm rãi nói, "Vâng, hoa và nhẫn đều đã sẵn sàng "Tốt, tốt, cô đi xuống trước đi khỏe môi lạnh lùng của Đinh Kiến Quốc không khỏi lộ ra một chút dịu dàng khi nghe thấy chữ "nhẫn" Cô thư ký nhìn Đinh Kiến Quốc một cách tò mò trước khi rời văn phòng của Đinh Kiến Quốc.
Hôm nay, Đinh Kiến Quốc đột nhiên đưa cho cô ấy một chiếc hộp có nhẫn, còn nhờ cô ấy sắp xếp một nhà hàng lãng mạn kiểu Pháp, lại có những ban nhạc quốc tế hàng đầu, cô thư ký cảm thấy hơi kỳ lạ.
Rốt cuộc, thư kỷ đã trải qua nhiều lần khung cảnh lãng mạn như vậy, đương nhiên nhìn ra được Đinh Kiến Quốc muốn ngỏ lời cầu hôn.
Câu hỏi đặt ra là Đinh Kiến Quốc đã kết hôn rồi mà? Mà còn làm những chuyện này? Tự nhiên cô cảm thấy tò mò và muốn hỏng chuyện.
Tuy nhiên, cô thư kỷ cũng là người thông minh, biết điều gì nên hỏi và điều gì không nên hỏi, chẳng hạn như những chuyện như thế này, cô ấy biết rất rõ rằng đây không phải là điều mình nên hỏi,
Sau khi thư ký rời đi, Đinh Kiến Quốc cắm điện thoại di động trên bàn lên và gọi cho Trấn Thành Thảo.
Trần Thanh Thảo vừa tỉnh dậy khi nhận được cuộc gọi từ Đình Kiến Quốc.
Gần đây, Trần Thanh Thảo cảm thấy hơi mệt mỏi và không đi làm, cô trở nên rất lười biếng.
"A lộ." Trần Thanh Thảo, người vừa mới đứng dậy khỏi giường, giọng mũi vẫn còn yếu ớt và hơi khăn.
Càng có cảm giác quyến rũ hơn.
Sau khi Đinh Kiến Quốc nghe thấy giọng nói của Trần Thanh Thảo, khuôn mặt cứng rắn vốn có của anh lúc này trở nên vô cùng dịu dàng.
“Vừa mới ngủ dậy sao?"
Não bộ của Trần Thanh Thảo vẫn còn một chút bối rối, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của Đinh Kiến Quốc ở đầu dây bên kia, cô khẽ gật đầu.
“Sao anh có thời gian gọi điện cho em vào lúc này?"
Trần Thanh Thảo nghĩ rằng Đinh Kiến Quốc, với tư cách là giám đốc của một công ty lớn như vậy, chắc hẳn mỗi ngày đều rất bận rộn.
Đinh Kiến Quốc hơi nhếch lông mày, nở nụ cười tà mị, xấu xa nói: “Buổi tối anh tới đón em đi ăn cơm, em ăn mặc đẹp một chút “Anh không ăn cơm ở nhà họ Trần sao?" Trấn Thanh Thảo không nhịn được mà hỏi.
Kể từ khi Trần Thanh Thảo đồng ý ở với Đinh Kiến Quốc và thừa nhận tình cảm của mình với Đinh Kiến Quốc, hai người họ đã ăn tối tại nhà hộ Trấn,
Phan Huỳnh Bảo và Trần Quân Phi cũng chấp nhận rằng Đinh Kiến Quốc và Trần Thanh Thảo ở bên nhau, mặc dù chưa kết hôn nhưng họ đã được cả nhà họ Trần công nhận.
Đinh Kiến Quốc nói: “Hôm nay là một ngày đặc biệt, anh muốn cùng em ăn tối."
Người đàn ông nói lời này, giọng nói của anh ta hơi khàn, cảng có cảm giác quyến rũ và thần bí.
Lỗ tại của Trần Thanh Thảo không khỏi nóng ran, trong đầu cô không khỏi nghĩ đến cảnh tượng lưu luyến trên giường với Đinh Kiến Quốc tối hôm qua, Đinh Kiến Quốc gần đây không biết có chuyện gì, sức lực rất mạnh mẽ khiến cô hơi sợ, mỗi tối đều dày vò cô, nhưng Đinh Kiến Quốc vẫn thích điều này.
Trần Thanh Thảo rất khổ sở, mỗi khi rời khỏi giường, eo và lưng lại đau nhức, khiến Lê Châu Sa và Hoàng Song Thư phải nhìn có với ánh mắt mơ hồ kỳ lạ.
Sau khi Trần Thanh Thảo và Đinh Kiến Quốc tiếp tục trò chuyện một chút, họ của máy.
Trần Thanh Thảo lăn lộn trên giường, mở đôi mắt to đảm nước nhìn trấn nhà trên dấu, càng nghĩ càng thấy tìm đập mạnh, cảm giác giống như đang ở cùng Vũ Vĩnh