-“Gì đây Hàn?” Định đi tắm nhưng khi mở tủ quần áo ra thì không khỏi hốt hoảng
-“Hửm?”
Haha
Anh có chút thắc mắc nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn thì không thể nhịn được mà cười phá lên.
Tất cả quần áo của cô trong tủ đều do một tay mẹ anh chuẩn bị cái nào cũng màu sắc sặc sỡ ngắn cũn cỡn không xẻ trước thì cũng hở sau nhìn vào cô cũng ngượng đỏ mặt rồi huống hồ gì là mặc.
-“Anh còn cười? Như thế này làm sao em mặc được đây?”
-“Tùy em thôi! Nhưng nếu em không mặc thì mẹ sẽ buồn lắm đó.
Là chính tay bà mua cho em cơ mà.
Còn ngược lại em mà mặc mấy bộ váy này anh làm sao chịu nổi đây chứ.” Anh thì thầm vào tai cô một luồng khí ấm thoát ra rồi vụt bay đi như cuốn cả tâm trí cô theo vậy.
-“Biếи ŧɦái!” Cô đấm mạnh vào ngực anh rồi bỏ chạy ra ngoài hành lang
-“Wow.
Trời đêm nay đẹp quá Hàn.”
-“Đẹp không bằng vợ anh.”
Bước ra, từ phía sau anh ôm lấy eo cô kéo sát về phía mình rút vào hõm cổ của cô tham lam hít hết mùi hương Hoa Mộc Lan quen thuộc của cô.
Anh nghiện mùi này không sao tả được.
Nó làm cho anh cảm thấy thoải mái và dễ chịu vô cùng.
-“Hàn…em nóng…nóng quá…”
Bỗng cô cảm thấy cơ thể mình nóng ran khó chịu đến cực độ.
Hơi thở trở nên gấp gáp khẽ rêи ɾỉ.
Lúc này anh cũng không hơn cô tí nào.
Cả người nóng bức như ai thiêu ai đốt, hô hấp không đều, lại ngày càng nặng nề hơn.
Anh biết chắc trong ly rượu vang đỏ mà cả hai uống trong bữa cơm tối có vấn đề nhưng bây giờ mới phát hiện có lẽ đã quá muộn rồi.
-“Hiểu Quân…” Anh khẽ gọi tên cô
Cả hai dần mất hết lý trí đoạn anh nắm hai bả vai của cô xoay ngược lại một tay anh giữ lấy eo nhỏ của cô tay còn lại chế trụ sau gáy áp sát Huyết Hiểu Quân vào lan can cuồng nhiệt mà hôn xuống.
Anh căn mút đôi môi anh đào mềm mại của cô day dưa không rời, sự điêu luyện của anh làm cho Hiểu Quân dần dần rơi vào trạng thái đê mê không lối thoát.
Thi thoảng lại phát ra âm thanh nỉ non ‘ưm…ah’ thật khiến người ta như chết lặng đi vậy.
Theo bản năng, cô vòng tay qua cổ Vũ Hàn ghì anh về phía mình gần hơn nữa và sát hơn nữa.
Trước màn đáp trả quyến rũ đến chết người này của Hiểu Quân, đầu lưỡi của anh tức tốc tách rời răng môi của cô mà tiến vào trong thỏa sức du ngoạn, tận từng ngóc ngách anh đều ghé qua, mỗi nơi đều khiến cô mê mẩn, dụ hoặc.
Vì tác dụng của thuốc tim của cả anh và cô đều đập cực nhanh hai nhịp tim như hòa làm một.
Trong màn đêm tịch liêu nó lại càng trở nên ma mị khi được cộng hưởng cùng tiếng thở dốc của cả hai.
Không thể điều khiển được bản thân nữa anh nhanh chóng bế bổng cô lên nhẹ nhàng đặt lên giường nhìn vào đôi mắt ướŧ áŧ đã chứa đầy du͙ƈ vọиɠ của người con gái nằm dưới thân mình mà anh càng hưng phấn.
Ghé vào đôi tai nhạy cảm của cô mà thỏ thẻ:
-“Hiểu Quân anh muốn em đến chết đây này!” Giọng nói trầm khàn ấy của Vũ Hàn càng làm ham muốn trong cô lúc này đây chỉ có tăng thêm chứ không hề giảm bớt.
Vội vã anh đưa tay cởi phăng chiếc áo thun của chính mình rồi lại cúi xuống đôi môi đỏ mọng của cô mà nhấm nháp, dùng chiếc lưỡi mềm mại của mình quấn chặt lấy vật ướt sũng trong khoang miệng cô.
Cảm giác thăng hoa đến cực độ, lúc này trước mắt cô chỉ là