Huyết Hiểu Quân thân trong bộ đồ da đen bó sát đã cùng thuộc hạ của anh đến căn cứ của Bọ cạp tím, khi chuẩn bị đột nhập vào bên trong Hiểu Quân vẫn không quên lãnh đạm nhắc nhở:
-“Trước khi hành động tôi chỉ có một câu muốn nói với mọi người: Cẩn thận và dứt khoát, không được mắc sai lầm.”
-“Rõ!”
-“Chị Hiểu…à Azura chị phải cẩn thận.”
Quan Tử Yên nắm lấy tay Hiểu Quân dặn dò.
-“Ừm.”
Huyết Hiểu Quân chỉ gật nhẹ đầu rồi quay sang phất tay ra lệnh cho tất cả các người bọn họ:
-“Go!”
Toàn bộ nhanh chóng chia làm ba nhóm, đột nhập vào hai cửa của căn cứ.
Huyết Hiểu Quân cùng với Lương Đại Nguyên và Kịch Lữ tiến vào cửa phía Nam, cửa Bắc đối diện không ai khác ngoài Trần Hạo Hiên và Mao Lạc kết hợp với Quan Tử Thành.
Toàn bộ thuộc hạ còn lại sẽ tổ chức bao vây phía bên ngoài, khi có lệnh sẽ lập tức tạo thành một vòng kiên cố quyết tâm không chừa đường lui cho kẻ địch.
Giai Ân Chuẩn như thường lệ, không cùng mọi người xông pha mà ở bên ngoài phối hợp với Quan Tử Yên làm nhiễu hệ thống camera giám sát của Bọ cạp tím.
Rất nhanh những tên lính canh cửa vì lơ là mất cảnh giác nên đã bị nhóm người các cô dễ dàng hạ gục, không chút âm thanh động tĩnh.
Lập tức tiến sâu vào trong, theo như chiến lược bàn trước, mỗi người sẽ ẩn mình vào điểm mù camera.
Căn cứ này được thiết kế rất kì công tạo nên nét độc đáo, tuy nhiên, cái hạn chế duy nhất nhưng lại cực kỳ nguy hiểm chính là bức tường kiên cố với các mô đá nhô ra mõm vào dẫn đến có quá nhiều góc chết mà camera không tày nào bắt được.
Nếu không vô hiệu hóa thì núp trong đó cũng chẳng vấn đề.
Không ai có thể hiểu vì sao một tên cáo già như Sát Địch Giả lại ngu xuẩn làm việc ngớ ngẩn này.
Vì muốn đánh lừa địch thủ hay vì quá thích phong cách này nên bất chấp mọi thứ, không cưỡng lại?
-“Azura trước mặt 1 tên, không có vũ khí.”
Quan Tử Yên dùng tai nghe chuyên dụng để thông báo tình hình cho cô.
Huyết Hiểu Quân lập tức xoay người ép sát vào tường chờ đợi:
-“3…2…1”
“Phập”
Tiếng đếm của Quan Tử Yên vừa dứt Hiểu Quân đã không ngại tay, một chiếc phi tiêu cắm sâu vào yết hầu của tên tay sai xấu số kia, không dây dưa Hiểu Quân liền kéo hắn vào một vị trí khuất rồi tiếp tục ẩn nấp.
-“Neil, Dylan đằng sau 2 tên, chân trái vắt dao găm.
5…4…3…2…1”
Kịch Lữ và Lương Đại Nguyên cũng tàn bạo không khác gì cô.
Tín hiệu vừa dứt hai nam nhân lực lưỡng đã nhanh như tên bắn lao ra, từ phía sau dùng lực đạo cực mạnh thoăn thoắt bẻ gãy cổ hai tên lính kia ngược ra sau không chút thương tiếc.
Vừa giấu xác xong Lương Đại Nguyên đã nhìn thẳng vào chiếc flycam mini, ngón cái và ngón trỏ tạo thành một vòng tròn hoàn hảo như báo cáo đã hoàn thành xong nhiệm vụ.
-“Lối rẽ phía trước có 2 tên nữa đang tiến, rất gần.
Out!”
Để đáng mặt đàn ông Lương Đại Nguyên và Kịch Lữ không thể để Huyết Hiểu Quân ra mặt được, vẫn với chiến thuật cũ bọn chúng lập tức bị bại trận.
Nhánh Bắc cũng hiệu quả không kém chỉ có điều phía này được canh chừng cẩn mật hơn.
-“Lagan, trước, 2, 1 dao 1 súng.”
-“Bridget, sau, 1, súng lục.”
Giai Ân Chuẩn vì kinh nghiệm tác chiến đã nhiều năm nên ngôn từ xúc tích, sắc bén hơn nhiều so với Quan Tử Yên.
Cả hai nấp sát, chỉ cần khẩu hiệu của Giai Ân Chuẩn truyền đến là sẵn sàng cho chúng chầu diêm vương.
-“3…2…1…Kill!”
Rất nhanh Mao Lạc và Trần Hạo Hiên đã đồng thời chạy ra, động tác Hạo Hiên thoắt ẩn thoắt hiện khiến cho hai tên tay sai không kịp trở tay.
Tên mang theo dao vẫn bị cách thức xoáy cổ