Dạ An Thần nói lời này, tự nhiên không phải tùy tiện nói để trấn an Tuyết Sương Linh.
Trải qua ác mộng lần trước, nàng so với bất kỳ kẻ nào đều hiểu được, cho dù bản thân nắm giữ hết thảy, cho dù kế hoạch vô cùng tinh vi, cũng không thể ngăn nổi biến hóa phát sinh.
Cho nên, từ Lạc Mai sơn nghe được kế hoạch ám sát của Dạ An Từ, Dạ An Thần đã âm thầm chuẩn bị, thị vệ xung quanh đều là các ám vệ có võ công cao cường, một mình đi ra ngoài đều có ám vệ đi theo.
Vốn tưởng Dạ An Thần đã từ bỏ kế hoạch từ từ tra tấn Dạ An Từ, thế nhưng ám vệ đã từ trong thức ăn hằng ngày của Dạ An Từ cho vào Cực Lạc tán, dù sao chỉ là Vương phủ, không như hoàng cung sâm nghiêm, Dạ An Từ căn bản sẽ không tưởng tượng được Dạ An Thần sẽ đối với nàng xuống tay, kế hoạch tiến hành cũng rất thuận lợi, qua vài ngày Dạ An Từ sẽ nghiện.
Dạ An Thần ôm Tuyết Sương Linh, cười khẽ, hôn qua, cắn cắn lỗ tai nàng "Phía sau Bàn Long điện có ôn tuyền, chúng ta đi tắm đi".
Nói xong, không chờ Tuyết Sương Linh phản ứng, đã đem Tuyết Sương Linh ôm lấy.
Ở Bàn Long sơn, cuộc sống tựa hồ so với hoàn cung còn tiêu sái hơn.
Chớp mắt mười ngày như vậy đã qua.
Mười ngày này, Dạ An Từ cũng từng tìm đến Dạ An Thần, nhưng đều là tâm sự, ở Bàn Long sơn hành cung tản bộ, không có một chút bộ dáng muốn ám sát Dạ An Thần.
Tiếp qua một ngày, Dạ An Thần sẽ khởi hành hồi cung, hành cung thị nhân đang thu thập các thứ, công việc thập phần bận rộn, Tuyết Sương Linh tâm treo cao cũng dần thả xuống.
Một ngày này, Dạ An Từ từ rất sớm đã đến Bàn Long điện.
An Tử Thuần mang theo Dạ An Từ đi thiên điện, theo sau còn có thị nhân bưng trà nước điểm tâm, Dạ An Thần cũng rất nhanh liền mang Tuyết Sương Linh đi tới, "A Từ, hôm nay đến sớm vậy? Có việc?".
Dạ An Từ hành lễ, đồng ý cười nói "Hoàng tỷ, ngày mai chúng ta sẽ hồi cung, ta còn không có hảo hảo đi hết Bàn Long sơn đâu. Mấy ngày trước ta gọi thị vệ đem động vật trong Bàn Long sơn đuổi ra ngoài, hoàng tỷ, hôm nay thời tiết không tệ, không bằng hôm nay chúng ta đi săn thú đi."
Tuyết Sương Linh tâm lại nhảy lên, đáy mắt hiện lên vài tia lo lắng.
Đã nói Dạ An Từ như thế nào vẫn không hề động tĩnh, nguyên lai là đặt ở nơi này!
"Nếu hoàng muội ngươi thích, kia trẫm tự nhiên sẽ không cự tuyệt." Dạ An Thần nghiền ngẫm cười cười, "Trẫm đi trước đổi kiện quần áo, ăn điểm tâm xong đi. Hoàng muội dùng chưa?"
"Không có." Dạ An Từ pha ngượng ngùng cười, "Chính là nhớ thương đồ ăn sáng bên hoàng tỷ nên ta mới đến sớm như vậy."
"An Tử Thuần." Dạ An Thần gọi.
"Bệ hạ?" An Tử Thuần cúi đầu.
"Phân phó đi xuống, chuẩn bị đồ ăn sáng nhiều một chút." Dạ An Thần nói.
"Dạ, Bệ hạ!"
Dạ An Thần mang theo Tuyết Sương Linh đi vào phòng thay quần áo.
Tuyết Sương Linh cầm một bộ trang phục cho Dạ An Thần, thấp giọng nói "Thụy Đoan Vương gia mời bệ hạ săn thú khẳng định không có hảo ý, bệ hạ vì sao đáp ứng nàng?"
Dạ An Thần hôn nhẹ mặt nàng, cười nói "Nếu lần này cự tuyệt, không biết lần sau là khi nào nàng động thủ, không bằng hiện tại giải quyết". Đáy mắt xẹt qua một chút lưu quang, cười lạnh nói "A Linh, ngươi cứ yên tâm, năm sau ta nhất định xử lý Dạ An Từ, sẽ không cho ngươi lo lắng".
Tuyết Sương Linh gật đầu, đem một khối ngọc bội hình rồng treo bên hông Dạ An Thần.
"Bệ hạ?" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một cái trầm thấp giọng nữ.
"Tiến vào." Dạ An Thần nói.
Một nữ tử mặc đồ thị vệ đi đến, quỳ một gối xuống "Khải tấu bệ hạ, ám vệ theo bên người Thụy Đoan vương gia truyền tin, đêm qua có chín hắc y nhân tiến nhập Bàn Long sơn, theo một đường khác lên sườn núi, mai phục xung quanh núi, có hai ám vệ đang theo dõi những người đó".
Xêm ra đây là những thích khách Dạ An Từ an bày. Dạ An Thần híp mắt nghĩ, phân phó "Ngươi mang theo vài cao thủ, đem những hắc y nhân này giết ngay tại chỗ, mai táng, không được lưu lại dấu vết. Sau đó ngươi mang theo chín ám vệ, giả làm hắc y nhân, nếu muốn các ngươi ám sát Ly Tuần Lạc, nhớ kỹ phải lưu lại trọng thương là được".
"Thuộc hạ lĩnh mệnh." Nữ tử kiên định lên tiếng, nhanh chóng ly khai.
"Bệ hạ ngươi đây là?" Tuyết Sương Linh không rõ.
"Dạ An Từ không phải muốn Ly Tuần Lạc chết sao?" Dạ An Thần cười khẽ giải thích, "Ta không cho phép. Không chỉ như thế, ta còn muốn cứu sống Ly Tuần Lạc, sau đó đưa đến vương phủ của Dạ An Từ".
"Bệ hạ!" Tuyết Sương Linh kinh hãi, Ly Tuần Lạc không chết, lại còn đưa đến phủ Dạ An Từ, việc này không phải biểu hiện nữ đế cái gì cũng biết sao? Của nàng sở tác sở vi, tất cả đều biết, cứ như vậy, Dạ An Từ nhất định rất hoảng sợ, cuộc sống hằng ngày không an tâm, sợ Dạ An Thần sẽ tìm nàng tính sổ, đến lúc đó nàng chắc chắn sẽ chết.
-- việc này ác hơn việc trực tiếp giết nàng.
Dạ An Thần hừ lạnh một tiếng "Nếu không phải còn chưa tra ra Cực Lạc tán xuất phát từ đâu, ta đã trực tiếp phế bỏ nàng". Nàng sẽ không trực tiếp giết Dạ An Từ, bằng không sẽ cho dân chúng lưu lại ấn tượng nàng là một lãnh huyết thị nhân đế vương.
Ra phòng thay quần áo, trở lại thiên điện, thị nhân đem đồ ăn sáng mang lên, Dạ An Thần cố ý vì ám vệ kéo dài thời gian, cho sự tình càng thêm thuận lợi, vì thế nàng ăn rất chậm, còn thường giúp Dạ An Từ gấp đồ ăn sáng.
Dạ An Từ thoạt nhìn cũng không phải bộ dáng