Dạ An Thần đột nhiên nhớ một việc trong kiếp trước.
Việc này quá mức trùng hợp, nàng cũng không hoài nghi quá, nhưng hiện tại nhìn thấy khế ước, hết thảy đều hợp lý.
Mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, Dạ An Từ đều cùng Tây Sa cấu kết – Chỉ là kiếp trước Dạ An Từ thành công, kiếp này thất bại.
Lâm Thanh Nhiên là đại tướng trấn thủ tại biên cương nhiều năm, trăm trận trăm tháng, vẫn luôn chống đỡ xâm lược của Tây Sa. Bởi vì gần cuối năm, biên cương không có chiến sự, vì thế Dạ An Thần cho Lâm Thanh Nhiên hồi kinh mừng năm mới.
Nhưng còn chưa tới năm mới, Lâm Thanh Nhiên liền vì sự việc của Ly Tình Tuyết nên vào ngục, cuối cùng trong ngục mang tiếng "sợ tội tự sát".
Sau đó, Tây Sa liền khơi mào chiến tranh, biên cương thất thủ.
Linh quốc to như vậy, lại không có một tướng quân chống lại, Dạ An Thần chỉ có thể đem chưởng quảng cấm quân Thành Hằng công – Dương Thiên Nhu phái đi biên cương, đem cấm quân giao cho Dạ An Từ.
Sau đó, Dạ An Từ bức cung tạo phản.
Nghĩ thông suốt, Dạ An Thần hít sâu một hơi, trong lòng đột nhiên nổi lên nghi hoặc.
Nếu Dạ An Từ đã có kế hoạch sớm như thế, có thể thấy được nàng không phải người không biết ẩn nhẫn, nhưng vì sau khi lấy được binh phù cấm quân liền mưu phản?
Nếu Dạ An Từ đợi thêm một chút, đem thị vệ trong cung đổi thành người của nàng, thì Tuyết Sương Linh cũng không có cơ hội tiến cung. Nếu đợi thêm một chút, cho Ly Tuần Lạc tiếp tục mê hoặc nàng, nàng sớm muộn cũng thành hôn quân, như vậy tạo phản càng danh chính ngôn thuận?
"Bệ hạ?" Gặp Dạ An Thần thẩn thờ, An Tử Thuần gọi nhỏ một tiếng.
Dạ An Thần hồi phục tinh thần, hiện tại không phải lúc nghĩ đến việc này, huống chi hiện tại không phải kiếp trước, cũng không kết luận được.
Ánh mắt liếc qua một vòng các đại thần, Dạ An Thần hừ lạnh một tiếng "Hiện tại các ngươi còn muốn nói cái gì? Nói trẫm vu oan Thụy Đoan vương gia sao?"
Các đại thành rơi mồ hôi lanh, nhất là những đại thần từng đến "Ngợp trong vàng son" cố gắng thu lai thân mình, hy vọng bệ hạ không chú ý đến.
Về việc các đại thần nghiện Cực Lạc tán, Dạ An Thần đã sớm cho Tuyết Sương Linh phái thế lực bí mật chưởng quản Vũ Lực Nguyệt quản sự giám thị, sau khi "Ngợ trong vàng son" bị thiêu, đã sớm không còn Cực Lạc tán, có mấy đại thần xin nghĩ bệnh, bằng nghị lực từ bỏ; còn những đại thần không từ bỏ, trước tiếp cho rời kinh.
Dạ An Thần hừ lạnh một tiếng, không nhắc lại việc Cực Lạc tán, chỉ nói "Các ái khanh nói trẫm nên xử lý Dạ An Từ như thế nào?"
"Bệ hạ, Thụy Đoan vương gia cấu kết ngoại tộc, tội khôn thể tha." Dương Thiên Nhu nói, Dương gia bảo vệ quốc gia, chinh chiến sa trường, ghét nhất việc cấu kết ngoại tộc như thế này.
"Thành Hằng công nói rất đúng." Lập tức có đại thần phụ họa lời của Dương Thiên Nhu.
Hiện tại các đại thần đã không có tâm tư hoài nghi, mặc kệ việc trước đây là thật hay giả, chỉ có việc cấu kết ngoại tộc là đủ.
"Một khi đã như vậy." Dạ An Thần xoay người đi lên trên đại điện, cao giọng nói "Thụy Đoan vương gia cấu kết ngoại tộc, mưu đồ Linh Quốc gian sơn, chứng cứ xác thực, theo lý nên xử tử. Nhưng Dạ An Từ vẫn là muội muội ruột thịt của trẫm, nàng có hôm nay cũng do trẫm không dạy bảo tốt. Cho nên, đem Dạ An Từ vì thứ dân, tịch thu tài sản, nhốt vào Thụy Đoan vương phủ, cả đời không thể ra ngoài. Ngày mai trẫm chiếu cáo thiên hạ, các khanh có dị nghị gì không?"
"Bệ hạ thánh minh, bệ hạ nhân từ." Các đại thần trăm miệng một lời nói.
Vì thế, Dạ An Từ liền bị xử như thế.
Hạ triều, Dạ An Thần đem Dương Thiên Nhu vào ngự thư phòng.
Về việc Dạ An Từ cấu kết ngoại tộc, nàng có có chút chuyện không hiểu được.
"Dương ái khanh." Dạ An Thần lật sổ sách "Có tìm được sổ sách ghi chép tiền tài đi về đâu không?"
"Hồi bệ hạ, thần tìm được ba trăm vạn lượng hoàng kim, đã niêm phong, chờ bệ hạ phái người nghiệm thu là có thể đem vào quốc khố. Một trăm vạn lượng hoàng kim không rõ đi nơi nào." Dương Thiên Nhu cuối đầu đáp.
Dạ An Thần suy tư một phen.
Căn cứ sổ sách ghi lại, "Ngợp trong vàng son" cũng mở một năm ở kinh thành, lợi nhuận rất cao, so với ba năm thu nhập của Linh quốc còn cao hơn rất nhiều, một trăm lượng hoàng kim đi đã đâu?
"Trẫm đã biết." Dạ An Thần buông sổ sách, cười nói "Dương ái khanh, trẫm gọi ngươi đến là có việc cho ngươi làm."
"Thỉnh bệ hạ phân phó, thần nguyện chết không từ." Dương Thiên Nhu nghiêm mặt nói.
Dạ An Thần nói "Dương gia trung liệt, bảo vệ quốc gia, trẫm và ngươi cùng nhau lớn lên, cũng biết ngươi luôn muốn đến chiến trường, không biết bây giờ thế nào?"
Trong mắt nảy lên nhiệt huyết, Dương Thiên Nhu nữa quỳ nhìn Dạ An Thần, kích động nói "Thần nguyện da ngựa bọc thây, chết trận sa trường."
"Tốt!" Dạ An Thần lớn tiếng nói "Tây Sa đối với Linh quốc mơ ước đã lâu, hằng năm cướp bóc biên cương, vô cùng tàn khốc. Lâm Thanh Nhiên tướng quân ở biên cương bảy năm nay, tuy rằng bảo vệ biên cương nhưng vẫn không công kích Tây Sa. Cho nên, trẫm phái ngươi tiếp nhận vị trí của Lâm tướng quân, nếu Tây Sa xâm phạm, phải đánh cho không còn sức hoàn thủ, ái khanh có nguyện ý?" Kiếp trước cắt đất cầu hòa, nàng vĩnh viễn không quên được sỉ nhục đó.
"Thần nguyện ý." Cái chạm sàn, Dương Thiên Nhu nói.
Dương Thiên Nhu vẻ mặt kích động rời khỏi Ngự thư phòng.
Dạ An Thần phản thủ đem Tuyết Sương Linh ôm vào ngực, "Hết thảy đều đã