Hai thủ thư ngồi ở bàn làm việc dùng ánh mắt quỷ dị nhìn hai phe đối đầu.
Long Thất vờ như không nghe thấy câu nói vừa rồi của Bạch Ngải Đình, đợi làm xong thủ tục mới xua xua tay: "Ruồi ở đây đúng là nhiều thật, đứng có một lát mà vo ve mãi không chịu bay đi."
Nhóm học bá phía sau giống như sẵn sàng lên nhận giải Oscar cho nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, phản ứng cực kỳ nhanh, trăm miệng như một phụ hoạ theo Long Thất: "Đúng đúng, ruồi ở đây nhiều ghê, phiền chết đi được."
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Long Thất xua tay xong thì cười, cũng chẳng thèm nhìn Bạch Ngải Đình, cứ như vậy cầm sách rời đi. Bạch Ngải Đình lúc này chợt lên tiếng: "Đổng Tây."
Là gọi Đổng Tây. Cô ta thế mà lại dám lên tiếng gọi Đổng Tây.
Long Thất quay đầu nhìn Đổng Tây, còn Đổng Tây rất bình tĩnh nhìn Bạch Ngải Đình.
Bạch Ngải Đình đang đứng bên trong đám bạn bè của cô ta, dùng điệu bộ giữ kín như bưng, nói: "Sắp thi rồi, mong là chúng ta đều có thể phát huy như bình thường."
Đổng Tây không bao lâu sau đáp: "Được."
Đúng là kì lạ. Giữa hai người này dường như luôn tồn tại một cái gì đó rất đặc biệt, như thể chỉ có hai người bọn họ biết riêng với nhau. Cũng không đúng, chắc chắn là cái nhóm nhỏ kia của Bạch Ngải Đình đều biết. Bởi vì một đám nữ sinh nhìn như vô ý mà lại cố tình đối địch Đổng Tây.
Sau này Long Thất mới biết thì ra Bạch Ngải Đình và Đổng Tây cùng báo danh vào một trường đại học danh tiếng, mà trường đó vừa hay lại tặng cho Bắc Phiên một suất tuyển thẳng. Chỉ một suất.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên, đây là một mối quan hệ ngươi sống ta chết.
Vì vậy tầm quan trọng của kỳ thi giữa kì này là lớn không tưởng. Nó liên quan trực tiếp đến ba điểm:
Thứ nhất, cuộc chiến giành suất tuyển thẳng giữa Cận Dịch Khẳng và Trác Thanh.
Thứ hai, cuộc chiến giành suất tuyển thẳng giữa Đổng Tây và Bạch Ngải Đình.
Thứ ba, Long Thất có thể lội ngược dòng hay không.
Đảo mắt một cái đã tới tháng mười hai, kỳ thi giữa kì càng ngày càng gần, không khí học tập càng thêm khẩn trương, mà khí hậu cũng ngày càng khắc nghiệt. Có không ít học sinh vốn tự mình về nhà chuyển thành được gia đình lái xe đưa đón, nhà Đổng Tây cũng cử tài xế riêng tới. Chỉ là, đoạn đường từ phòng học đến cổng trường vẫn khiến người lạnh run. Long Thất không sợ lạnh, nhưng Đổng Tây có vẻ không chịu nổi mùa đông, vì thế Long Thất thường cởi khăn quàng cổ xuống đeo cho Đổng Tây.
Cả quãng đường Long Thất cứ để cổ trần như vậy, phối hợp với áo khoác đồng phục xanh màu quân đội trông rất tươi mới.
Mối quan hệ giữa hai người vô thức trở nên gần gũi hơn nhiều. Đến giờ cô mới phát hiện thì ra nhân duyên của Đổng Tây cũng không tệ. Sau khi rạn nứt với đám nữ sinh ở lớp mũi nhọn thì ngay lập tức có rất nhiều nữ sinh ở lớp phổ thông tới ngỏ ý kết bạn với Đổng Tây. Mỗi lần tan học đều là Long Thất lười biếng đi phía sau đợi Đổng Tây thảo luận bài tập về nhà với họ. Bọn họ