Không liên lạc được với Liên khiến cậu rất mất mát, mở TV, chương trình bên trong chỉ có thể khiến người ta càng thấy cô đơn. Không có chuyện gì có thể làm, Hồ Bất Thích đơn giản lấy thư từ từ trong hộp thư ra kiểm tra từng cái.
Quảng cáo ném đi, hóa đơn đặt ở một bên, cuối cùng khi nhìn thấy một bản ghi chép lão George viết, Hồ Bất Thích lúc này mới nhớ tới những thực vật giữa trưa người đưa thư gửi trả về đó, trong lòng nhiều ít vẫn là kỳ quái.
Bản thân gửi đi qua rõ ràng là hạt giống, như thế nào lại là thực vật đâu? Chính là chính mình gần đây rõ ràng không gửi những bưu kiện khác, nhiều lắm chỉ là thư tín, vẫn là gửi đi dưới danh nghĩa sở nghiên cứu, trả lại cũng sẽ không trả đến nhà mình.
TRên bản ghi chép lão George nói ông ấy đã sắp xếp thực vật xong, ngay trong hoa viên, ông để lại chìa khóa cho Hồ Bất Thích, để cậu có thể tùy thời thuận tiện nhìn, ngoài ra còn chúc cậu giáng sinh vui vẻ
tân niên vui vẻ, cuối cùng nói bản thân ông quyết định đi Manhattan cùng con gái con rể cùng trải qua ngày lễ, nếu có thể, hy vọng Hồ Bất Thích có thể giúp ông chăm sóc hoa viên một chút.
Lão George là một người sẽ không trồng hoa cỏ, khi bà George còn sống, nơi này đã từng là một cái hoa viên rất mỹ lệ.
Khi đó nơi này thực vật rất nhiều, bà George là một tay thiện nghệ phi thường am hiểu chăm sóc thực vật, bà giống như hiểu biết toàn bộ thực vật, bằng chứng chính là trong hoa viên chủng loại thực vật nào cũng đều có, hơn nữa bộ dạng mỗi một cây đều không tồi, sau khi bà George qua đời, lão George xác thực suy sút qua mấy ngày nay, hoa viên đã từng xinh đẹp cũng vì thế mà hoang phế.
Sắc trời đã tối muộn, Hồ Bất Thích cuối cùng vẫn là bỏ qua suy nghĩ hiện tại đi đến hoa viên tìm hiểu.