Ta phì cười, bảo Therru lấy bản đồ ra cho ta, sau đó mới từ tốn trình bày kế hoạch dùng nước sông nhấn chìm kinh thành Assyria ra cho mọi người nghe. Ở đây là lều trại riêng của ta, toàn là người của ta, bên ngoài cũng đã có người canh phòng nghiêm ngặt, ta cũng không cần đề phòng nhiều, thoải mái nói:
- Nước sông Tigrir chảy rất mạnh lại rất xiết, nếu chúng ta chặn dòng chảy của dòng sông thì nước sẽ quay ngược lại phá tan kinh thành Assyria, chưa kể thành Assyria làm bằng gạch thô, đã rạn nứt theo tháng năm, khi bị ngâm trong nước sẽ nhanh chóng bị mục lở, bên trong kinh thành lại có quá nhiều lối dẫn nước…
- Sao lệnh bà biết bên trong như thế nào?
- Ờm, đêm qua ta thấy thần linh mách bảo…
Bên trong lều chỉ có mình ta nói chuyện, những người còn lại đều im thin thít. Ta chém thế thôi, Carol nói thế nào ta nói lại y chang thế ấy, các người hiểu bao nhiêu thì hiểu. Chắc bọn họ đang tiếp thu, ừ thôi cứ để họ tiếp thu, ta lại bắt đầu đi lựa trang phục để phục để trà trộn, không có Ari thật bất tiện quá.
Sực nhớ ra một chuyện quan trọng, ta vội gọi tướng Mamoru vào:
- Mamoru, có phải khi Carol về tới biên giới Ai Cập Ari đã cho người bắt nó không?
- Sao ngài biết…
Mamoru chưa nói hết câu đã vội che miệng lại, cúi đầu không nói thêm lời nào. Với tính cách của Ari ta làm sao không biết, nó hận Carol đã mê hoặc Izumin khiến ta đau khổ nên mới tự ý muốn tìm Carol trả thù, giấu Carol đi, chắc có ai đó đã giúp Carol trốn thoát
nên mới bị Angon bắt được chứ làm gì có ai nghĩ Carol đang bị binh lính Ai Cập bắt giữ! Có khi nào là tên lái buôn gian xảo Carep chăng?
Hasan mà dám tham gia vụ việc bán Carol cho Angon, ta sẽ cho hắn uống thuốc độc chết. Dám phản ta theo tiền.
Ta dắt theo Therru đi vào trong kinh thành, đánh ngất hai cô tì nữ rồi lột quần áo của họ ra, nhanh chóng mặc vào, không quên đeo khăn che mặt. Có Therru đi theo, làm chuyện gì cũng dễ dàng, nàng ấy rất linh hoạt, lại theo Izumin nhiều năm nên cũng không hề thua kém gì bọn đàn ông. May mắn, phụ nữ Assyria có thói quen dùng vải che mặt. Ta bỏ Mitamun ở lại vì sợ nguy hiểm cho nó, ta còn có thuốc mê phòng thân chứ công chúa như nó làm sao có thể tự bảo vệ được.
Hai người chúng ta tay ôm hai bình rượu từ từ tiến vào đại tiệc. Ta khôn khéo ẩn mình chung với tốp năm cung nữ đang ôm rượu bước vào trong tiệc, nhanh chóng hòa mình học theo dáng đi cùng cách bê rượu của các nàng, Therru cũng thế.
Đi vào bên trong cung điện là tiếng nhạc có phần hơi mãnh liệt, nhịp điệu dồn dập, binh sĩ nằm lũ lượt trên đệm, dưới đất cũng la liệt, phía trung tâm là bọn vũ nữ đang tận lực nhảy múa, tiếng nhạc réo rắt rơi vào tai khiến ta hơi khó chịu, cộng thêm tiếng lè nhè của bọn lính Assyria đang níu váy bảo ta rót rượu khiến ta càng khó chịu hơn.