Về đến bến cảng, ta nghe thấy tiếng hoan hô của mọi người, xung quanh rất ồn ào…
“Hoàng tử vạn tuế, hoàng phi vạn tuế”
Hoàng phi? Bọn họ gọi Carol à? Carol trở về khi nào đấy, sao Izumin không nói với ta?
Kì lạ, ta là nữ hoàng mà…
Mà sao lại là hoàng tử? Menfuisư đã là hoàng đế rồi…
Thật là… đau đầu quá…
Izumin bế ta vội kéo khăn che mặt lên, sợ ta khó chịu. Hắn cười nói cho có lệ, sau đó vội vã đưa ta đến xem mặt quốc vương cùng hoàng hậu. Bọn họ đã chuẩn bị hôn lễ, nghĩa là đồng ý cho ta là con dâu rồi. Dù gì cũng là nữ hoàng Ai Cập, thân phận vô cùng tôn quý, của cải hồi môn nhiều vô số kể…
Ta nghe tiếng bàn bạc, ta nhìn thấy những ánh mắt kì lạ, có ghen tị, có hâm mộ… Sao lại nhìn ta như thế nhỉ?
Tối hôm đó ta đang ngủ, xung quanh rất im ắng, Izumin đi đâu đó nên vẫn chưa về, bỗng nhiên có một bóng người lao thẳng vào giường, kéo ta chạy như bay đến một góc phòng, dùng áo choàng trùm đầu ta lại. Ta ngơ ngác nhìn người đang dáo dác ngó xung quanh đó…
- Ari…
- Nữ hoàng, người làm sao vậy? May mắn người vẫn nhận ra em! Mau, chúng ta phải bỏ trốn khỏi nơi đây…
- Sao lại trốn? – nếu ta trốn, Izumin sẽ không vui…
- Nữ
hoàng, em nghi ngờ Izumin có âm mưu gì đó, chúng ta phải liên lạc được về Ai Cập…
- Ư…
- Nữ hoàng, người làm sao vậy? Tập trung nghe em nói…
Ta không nghe nổi nữa, người đổ vật ra. Ari gấp gáp gọi ta dậy nhưng không thấy trả lời, mà đoàn người bên kia kéo đến càng lúc càng đông, ánh sáng lập lòa… Ari đành đứng dậy bỏ trốn đi trước, nữ hoàng nửa tỉnh nửa mê, không thể nào tự bàn cách mà trốn thoát cho được.
- Hoàng tử, hoàng phi ở đằng kia!
Tiếng một thị vệ non nớt reo lên vui mừng, chỉ có vẻ mặt của Izumin càng lúc càng nguy hiểm. Lại đưa Asisư về phòng, trong lòng hắn run rẩy không thôi. Khi trở về phòng mà không thấy nàng đâu cả… Asisư…cảm giác khi đó thật là khủng khiếp…
Ta tỉnh lại, trong đầu cứ hiện lên hình ảnh của Ari ban tối, hình ảnh đó rất quen thuộc… Izumin gặn hỏi ta, ai đã đưa ta đi, ta không chịu trả lời, cứ luôn miệng gọi Ari, Ari, đẩy hắn ra, chân trần chạy xuống đất, bấu víu vách tường đi ra ngoài. Izumin hốt hoảng gọi bà Mura vào, dặn bà ấy chăm sóc cẩn thận cho ta. Tuy bà ấy rất cẩn thận tỉ mỉ nhưng ta muốn Ari… Ari…