Phượng Sơ nhìn theo bóng lưng Phó Diên Hựu đi vào trong nhà tắm, rối rắm trong lòng. Lát nữa nếu Phó Diên Hựu dám vô lễ với cô, rốt cuộc có nên đáng hắn răng rơi đầy đất không? Nhưng hắn là sơ quân của cô, theo lý hầu hạ cô tắm rửa là chuyện hiển nhiên…
Phượng Sơ hồn nhiên quên mất lúc này toàn thân cô vô lực, cô có muốn dạy dỗ cho Phó Diên Hựu một trận thì cũng là lực bất tòng tâm mà thôi.
- Tôi xả nước ấm cho em rồi. Trong đó còn bỏ một viên dưỡng khí đan sư tôn cho tôi. Mong là có thể giúp em phục hồi được phần nào.
- Cảm ơn…
Có điều, tôi thực sự không cần anh giúp đỡ tắm rửa đâu…
- Đừng khách khí. Em bị như vậy cũng là do giúp đỡ tôi mà. Hiện tại tôi nhờ người máy quản gia trí năng đưa em vào nhà tắm. Đây là sản phẩm nghiên cứu mới nhất của công ty tôi sở hữu đó. Em có thể yêu cầu những mệnh lệnh đơn giản với nó bằng giọng nói.
- À. Vậy sao…
Thì ra là có người máy… còn tưởng anh ta sẽ đưa cô vào phòng tắm. Làm cô lo lắng không đâu. Hừ…
Phượng Sơ không hiểu sao lại có chút hụt hẫng, cô đang chờ mong điều gì chứ? Tính cả hai kiếp người cũng đã một bó tuổi to, lúc này lại bị Phó Diên Hựu làm tâm tình dao động, xem ra cô tôi luyện thần hồn vẫn còn kém cỏi, cần phải tu luyện cố gắng hơn mới được, không thể thả lỏng như trước nữa.
Phó Diên Hựu rời khỏi phòng, để lại người máy quản gia một thân kim loại tròn vo, chính Phượng Sơ cũng thắc mắc, rốt cuộc nó định đưa cô đi tắm kiểu gì?
Mang tâm lí thử xem sao ra lệnh một tiếng, người máy quản gia chớp chớp đôi mắt tròn màu xanh lam trên màn hình led, từ thân tách ra hai cánh tay, nhẹ nhàng ôm cô lên, di chuyển êm ru vào phòng tắm đặt cô ngồi trên một cái ghế.
- Khởi động chế độ bảo vệ hình ảnh. Tắt toàn bộ camera, hành động theo
hình thức thôi diễn tự ghi nhớ.
Từ người máy quản gia phát ra âm thanh điện tử, sau đó hai con mắt xanh lam tắt ngúm, nó vươn đôi tay kim loại thoăn thoắt giúp cô cởi quần áo, ôm cô đặt vào trong bồn sứ trắng ngâm dưỡng khí đan toát ra mùi thảo dược tươi mát.
Sau đó là một loạt thao tác ở bàn phím điện tử phía đuôi bồn sứ, chế độ mát xa tự động được thiết lập, Phượng Sơ có thể hưởng thụ thư giãn cơ bắp trong lúc tắm.
Phải nói là căn hộ của Phó Diên Hựu mọi thứ đều quá hiện đại, so với gia đình của cô, Phượng Sơ có cảm giác kỹ thuật công nghệ trong nhà mình chậm lụt hơn nhà Phó Diên Hựu nhiều lắm.
Trong lúc cô ngâm tắm, người máy quản gia đứng bất động bên cạnh như một khúc gỗ không có bất kỳ hành động nào.
Mãi cho đến một tiếng sau Phượng Sơ nghĩ làn da mình sắp nhăn nheo đến nói, âm thanh điện tử lại lần nữa vang lên, báo hiệu cho cô đã hấp thu hết toàn bộ dược lực, đến lúc kết thúc tắm rửa. Bật chế độ tự động hong khô tóc cho cô.
Người máy quản gia vươn cánh tay kim loại lấy từ trên giá xuống chiếc áo choàng tắm màu trắng dày mềm bọc lấy cô, sau đó lần nữa dùng cách thức ẵm công chúa đưa cô về giường.
Chỉ vài phút sau Phó Diên Hựu lần nữa bước vào phòng, lúc này tóc tai anh đã khô ráo, trang phục gọn gàng mang đến cho cô một đĩa trái cây ngon miệng.
Phượng Sơ tự hỏi, rõ ràng bồn tắm có chế độ sấy khô tóc, tại sao ban nãy người này đầu tóc ướt sũng nước nhỏ giọt đi vào phòng mình? Không phải là cố tình câu dẫn cô đấy chứ?