Lạc Diêu ngược lại cũng không có gì ngoài ý muốn.
Phí Trọng Sơn có chút khẩn trương hỏi, "Chữ này viết.phong cách sống một mình, ai đã dạy cháu cái này."
Khi còn bé viết chữ là ông ngoại dạy, cô cũng không có bái sư.
"Chưa từng bái sư, khi còn bé là ông ngoại dạy cháu viết."
Đôi mắt của Phí Trọng Sơn trong nháy mắt liền sáng lên.
Lạc Diêu quả thực có chút khó có thể tin được, người ở độ tuổi này, ánh mắt còn có thể sáng như vậy.
Lạc Diêu không rõ vì sao Phí Trọng Sơn lại kích động như vậy, nhưng Hoàng Hỉ Minh ở tuổi này, lão già Phí Trọng Sơn kia có tâm tư gì ông sao có thể không đoán ra?
"Cháu nguyện ý bái ta làm sư phụ, ta sẽ thu cháu làm đệ tử thân truyền?"
"Hả?" Lạc Diêu ngẩn ra.
Quả nhiên, mắt lão già này sáng ngời, ông liền biết tâm tư của ông ta.
Hoàng Hỉ Minh ở trong lòng nghẹn lời.
Quá không biết xấu hổ, rõ ràng một giờ trước còn ở đó nói người ta nói năng cuồng ngôn, còn chê người ta là bình hoa chỉ biết cọ lưu lượng, xào scandal, ngay cả mặt mũi cũng không muốn cho người ta.
Đảo mắt một cái mặt già ông ta liền muốn người ta làm đệ tử thân truyền.
Ngoại trừ Hoàng lão ra, tất cả mọi người ở hiện trường đều kinh ngạc.
Bao gồm đạo diễn và tất cả nhân viên có mặt.
Đây chính là đệ tử thân truyền!
Đạo diễn Hà đỡ gọng kính, vẻ mặt không dám chậm trễ, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương.
Nhìn bộ dáng này của Phí lão cũng không giống như đang nói giỡn.
Nếu lão Phí nghiêm túc mà nói, vậy thân phận Lạc Diêu sau này sẽ khác.
Lòng bàn tay đạo diễn Hà toát mồ hôi, trong lòng nhanh chóng nhớ lại toàn bộ quá trình ghi hình chương trình, có chỗ nào làm không chu đáo, đắc tội đến Lạc Diêu hay không.
Không chút lo lắng Lạc Diêu có đáp ứng hay không.
Dù sao có Phí Trọng Sơn này làm sư phụ, chẳng khác nào có một chỗ dựa mạnh mẽ, chẳng khác nào có rất nhiều tài nguyên.
Bởi vì thân phận Phí Trọng Sơn bày ở nơi đó, người ta là một Quốc học Đại sư, không thiếu danh cũng không thiếu tiền, bao nhiêu người muốn cầu ông chỉ điểm một câu cũng cầu không được a!
Huống chi là có vinh hạnh này có thể làm đệ tử thân truyền của ông?
Chỉ có kẻ ngu mới từ chối.
Dịch Trạch Ngôn và Đường Nguy cũng vô cùng kinh ngạc, tuy rằng lấy thân phận của bọn họ, cũng không cần nịnh bợ cô.
Bất quá có thể được Phí Trọng Sơn coi trọng như thế, trình độ thư pháp của Lạc Diêu này, có thể thấy được một chút.
.
Truyện Xuyên Không
Tựa hồ tất cả mọi người đều đem Lạc Diêu trở thành đệ tử thân truyền của Phí Trọng Sơn, từ chối cho ý kiến.
"Phí lão tiên sinh quá đề cao cháu, Lạc Diêu thiên tư ngu dốt, vẫn là mời ông tìm đồ đệ khác đi." Lạc Diêu thần sắc nghiêm túc, vẻ mặt cũng không kích động.
Nhìn qua giống như không phải vì thù hận mà cự tuyệt.
Phí Trọng Sơn sửng sốt, căn bản không nghĩ tới lại có người cự tuyệt việc làm đồ đệ của mình.
Dịch Trạch Ngôn nghe vậy cũng giật mình, sau đó nhếch môi.
Lạc Diêu này có chút thú vị.
"Cháu chính là trong lòng đã có ý nghĩ, đã có sư phụ muốn bái sao?"
Lạc Diêu có chút luống cuống, đành phải nói thật, "Lạc Diêu cháu tạm thời không có ý định học tập đạo này, trong lòng có những ước mơ khác muốn hoàn thành, chỉ sợ cũng không có năng lực đi tập chữ."
Lạc Diêu nghĩ thầm, hiện tại cô một lòng hướng về tiền, nào có thời gian luyện chữ.
Luyện chữ có thể kiếm được rất nhiều tiền sao?
Cô vẫn còn không sửa những hư cấu đó.
Phí Trọng Sơn há miệng, đột nhiên nghẹn lời.
Không phải vậy sao?
Tại sao vậy?
Làm đồ đệ của oonh không tốt sao?
Bức thư pháp của ông rất khó để mua!
Có thể làm đồ đệ của ông là có biết bao nhiêu người nịnh bợ a!
"Khi ta thân truyền đệ tử, ta cam đoan đem cả đời học tập đều truyền thụ cho cháu."
Phí Trọng Sơn hoài nghi phương pháp mở ra của mình có phải không đúng hay không, sau đó bổ sung thêm, "Đương nhiên, tất cả tài nguyên đều cho cháu."
Tài nguyên?
Lạc Diêu suy tư trong lòng.
Kỳ thật, viết thư pháp không hẳn là không thể kiếm tiền ah.
"Viết thư pháp có tiền sao?" Ánh mắt Lạc Diêu trong nháy mắt liền sáng lên, đây không phải là thời hiện đại sao?
Hóa ra viết thư pháp ở hiện đại cũng có thể kiếm tiền như Đại Nghiệp?
Phí Trọng Sơn vừa thấy có hi vọng, vội vàng nói, "Tất nhiên! Có thể kiếm tiền! Một giá chân đấu giá khoảng 5-10 vạn."
Hoàng Hỉ Minh che mặt, thật không ngờ ở hiện trường chương trình, Phí Trọng Sơn có thể không biết xấu hổ như vậy.
Tất cả điều này đã bắt đầu tự tuyên bố giá trị của một người, nào có văn nhân nào bán mình như vậy?
Phí Trọng Sơn dường như đang nói với nha đầu Lạc rằng mình rất đáng giá, mau chọn ta...!
Nhân viên công tác ở đây giật mình, Phí lão đây là bị đổi người đi.
Điều này thật khác với vẻ thư sinh thường ngày, bất cần và kiêu ngạo trước ống kính…
"Kiếm tiền như vậy nha, vậy cháu cân nhắc!" Lạc Diêu nghe Phí Trọng Sơn nói như vậy, mặt mày hớn hở cười, đã