- Sao Bi đi lâu vậy nhỉ, có chuyện gì mà phải nói lâu thế chứ?
Kan bắt đầu bồn chồn lo lắng vì nó đã đi hơn 2 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa quay trở lại.
Cái nắng chói chang bắt đầu đổ ập xuống sân trường, các học sinh khác cũng đã lần lượt ra về hết, chỉ còn mấy đứa đang đứng đợi nó ở cổng trường.
Từ đằng xa, thoáng trông thấy 3 hot girl, Kan vội vàng lao lại:
- Nói đi, 3 cậu đem Bi đi đâu rồi, cô ấy đâu.
- Ơ, Nhi đã về cách đây gần 2 tiếng rồi mà. (Như Linh)
- Phải đó, tụi này nói chuyện với bạn ý một lát rồi Nhi nghe điện thoại của ai đó và đi luôn mà. (Như Quỳnh)
- Thật sao? (Kan nhíu mày hoài nghi)
- Cậu không tin chúng tôi cũng không có gì để giải thích, và tôi muốn nói với các cậu 1 điều, chúng tôi và Nhi không phải kẻ thù nên chúng tôi không hại cô ấy đâu. (Như Nguyệt giải thích)
- Nhưng rõ ràng…
- Thôi, bỏ đi Kan, tớ nghĩ họ nói thật. (Yến cắt ngang lời nói của Kan)
- Cứ cho là vậy đi, nhưng Bi đang ở đâu, không báo cho bọn mình 1 tiếng, điện thoại gọi hoài cũng không ai bắt máy. (Bun sốt sắng không kém)
” Kan đại ca… nghe điện thoại kìa… Kan đẹp trai… nghe…”
- Alo.
Kan vội vàng bắt máy khi nhận ra số gọi đến cho cậu là nó, cậu đang định ”mắng” cho nó một trận vì cái tội làm mọi người và đặc biệt là cậu phải lo lắng, nhưng lời nói còn chưa kịp tuôn ra thì Kan đã phải nuốt ngược vào trong khi đập vào tai cậu là một giọng nam không mấy xa lạ.
[ Kan à, chắc cậu ngạc nhiên lắm nhỉ]
- Anh, là Tú, đúng không? Sao lại cầm điện thoại của Bi hả, cô ấy đâu, mau đưa điện thoại để tôi nói chuyện với cô ấy. (Bin khó chịu với Tú)
[ cậu đừng vội, cô ấy vẫn an toàn]
- Anh… nói vậy là ý gì hả? Anh định làm gì Bi? (lần này Kan tức giận)
[ cậu yên tâm, tôi yêu cô bé nên đương nhiên không làm hại cô ấy] (khác với thái độ của Kan, Tú vẫn tỏ ra hết sức thản nhiên mặc dù thực sự lòng cậu đâu có được thản nhiên như thế)
- Anh muốn gì???
[ đơn giản thôi, chỉ còn 30 phút nữa máy bay sẽ cất cánh, nếu cậu muốn giữ cô ấy lại thì hãy đến khách sạn PP gần sân bay, còn nếu không thì tôi sẽ đem cô ấy mãi mãi rời xa cậu. Còn nữa, trước khi cậu quyết định chạy đến tìm Nhi, tôi muốn nhắc cậu 1 điều, theo tôi biết thì 30 phút nữa cậu cũng có 1 buổi gặp mặt đối tác để kí kết hợp đồng. Vậy nhé, chúc cậu máy mắn... tút... tút...]
Trong điện thoại chỉ còn vang lên những tiếng tút liên hồi nhưng Kan chẳng hề có phản ứng. Cậu thẫn thờ nhìn vào khoảng không, nét mặt không mấy tươi tỉnh nếu không muốn nói là tồi tệ.
Mấy đứa nhìn Kan lo lắng.
- Chuyện gì vậy Kan? (Bin nhanh chóng thắc mắc)
- Là Tú, anh ta… , vậy đó. (Kan tường thuật lại những gi Tú nói, giọng cậu ủ ê kinh khủng)
- Trời, tưởng gì, có sao đâu, hợp đồng đó lùi lại hôm khác cũng đâu vấn đề gì. ( Bun lên tiếng)
- Đâu đơn giản thế,