Bin dứt lời cũng là lúc chiếc tiêu chỉ còn cách nó một khoảng ngắn, một nụ cười xuất hiện trên môi nó, chiếc tiêu đột nhiên rơi xuống đất chỉ cách chân nó vài cm. Nhìn chiếc tiêu đang nằm dưới đất, nó lắc đầu ngán ngẩm
- Chơi trò này nữa hả? Vậy tôi sẽ cùng chơi với anh.
Dứt lời… trên tay nó xuất hiện 3 bông tuyết trong suốt. Trong nháy mắt, một bông rời tay nó bay về phía anh chàng. Tất nhiên, anh ta cũng không dễ dàng gì để nó tấn công như thế. Một động tác nghiêng người điệu nghệ, bông tuyết bay sượt qua người anh ta găm sâu vào bức tường phía sau.
Nó lại cười, người này quả thật không hề đơn giản. Đột nhiên nó lại tò mò muốn nhìn thấy khuôn mặt của con người bí ẩn này và có lẽ cũng đã đến lúc cuộc chiến nên dừng lại.
Một bông tuyết nữa rời khỏi tay nó với tốc độ khó lường… bông tuyết bay đi như vô hình.
Cạnh… chiếc mặt nạ kia bật ra và rơi xuống đât để lộ khuôn mặt đẹp tựa thánh thần, một khuôn mặt đã quá quen thuộc với nó.
Nhưng dường như không kịp nữa rồi… bông tuyết thứ 3 đã rời khỏi tay nó trước khi nó kịp nhìn thấy khuôn mặt ấy.
Cả Yến và Thiên Bảo đều chết lặng nhìn theo bông tuyết đang xoáy trong không trung.
- Không…
Nhỏ hét lên rồi lao nhanh về hướng mà bông tuyết đang đến… nhưng đã quá muộn… một thân hình ngã xuống trong sự bàng hoàng của tất cả. Chiếc áo trắng bắt đầu nhuốm máu… sững sờ… quặn thắt và ngạt thở. Chàng trai ấy chết lặng nhìn cơ thể nó đang đổ dần cuống trước mặt anh… vì anh… vì đỡ cho anh bông tuyết đó mà nó đã vận dụng hết khả năng lao lại chắn trước bông tuyết. Anh thật không ngờ mọi chuyện lại diễn biến theo chiều hướng thế này… anh phải làm sao đây?
- Bi… bi… đừng