PN: Sư sinh hiện đại 1
*Truyện xen lẫn phần cổ đại và hiện đại nha mn
Chạng vạng, đèn rực rỡ mới lên.
Tề Cửu cùng Lý Huệ ngồi trong cửa hiệu cắt tóc hí hí hố hố nhuộm tóc cũng không yên.
Tề Cửu nhuộm màu xanh lá, Lý Huệ nhuộm màu hồng.
Bỗng nhiên, chuông điện thoại của Tề Cửu vang lên đều đặn.
Nàng hoang mang rối loạn vội mở ra xem, vừa thấy liền kêu lên.
"Chetme! Vợ tao muốn gọi video!" Nàng hoảng loạn quay sang hỏi Lý Huệ, "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ! Nghĩ cách giúp tao coi..." Nàng rối rít huơ tay huơ chân thiếu chút nữa làm rơi điện thoại xuống đất.
Tư tưởng của Úc Đình Phương tương đối truyền thống, hơn nữa vì làm nghề giáo viên nên nàng vẫn luôn cho rằng học sinh thì phải ra dáng học sinh, cho dù là sinh viên đại học cũng không thể nhuộm tóc lòe loẹt, vì thế vẫn luôn phản đối yêu cầu nhuộm tóc màu xanh lá của Tề Cửu.
Úc Đình Phương phải vất vả đi công tác hai tuần, làm nàng ngày đêm mong nhớ, nên quyết định kéo Lý Huệ lén đi nhuộm tóc...
"Sợ cái gì, bây giờ mày đừng bắt máy, đợi tối đội mũ lên rồi hãy gọi video với bả, mày cứ nói lúc nãy mày bận luyện tập nên mới không thấy bả gọi." Lý Huệ thấy Tề Cửu lo âu thì khịt mũi coi thường, cho rằng đây là nàng muốn khoe "gánh nặng ngọt ngào".
"Quả nhiên Huệ tỷ anh minh, đa mưu túc kế." Tề Cửu giơ ngón cái tán thưởng Lý Huệ, vì thế ấn im lặng giả vờ không phát hiện, nhưng tim vẫn hồi hộp đập bịch bịch.
Đầu dây bên kia, Úc Đình Phương cầm điện thoại ngẩn ra.
Tề Cửu rất ít khi nào bỏ qua cuộc gọi của nàng, lần này thật sự khác thường.
Nàng có chút do dự, suy nghĩ liệu có nên nhắn tin qua hỏi không, nhưng nghĩ lại có lẽ Tề Cửu đi tập cho nên mới không mang điện thoại.
Suy nghĩ trong chốc lát, nàng mở ra xem lại ảnh chụp cùng đồng nghiệp đi công tác ở thành phố sáng nay rồi gửi cho nàng.
Tề Cửu nhìn mấy tấm ảnh này, cười khúc khích.
Ngoại trừ Úc Đình Phương, những người chụp ảnh chung đa phần đều là cô giáo trung niên, bọn họ đứng dưới tàng hoa lê chụp ảnh, có vài cô giáo uốn éo tung khăn lụa của mình lên, còn có mấy cô với lấy nhành hoa tạo dáng giả vờ thưởng hoa.
Duy chỉ có Úc Đình Phương bị vây ở giữa, tay trái nắm tay phải tự do rũ xuống trước người, không biết làm sao mà nhìn ống kính, ôn ôn nhu nhu mà cười.
Ôi ôi ôi, vợ mình thật là quá ngoan ngoãn quá đoan trang quá đáng yêu.
Tề Cửu quả thực muốn ôm Úc Đình Phương lên giường lăn lộn.
Buổi tối về đến nhà, Tề Cửu vén gọn tóc lại đội