Đan Vân Sơ cùng Diệp Tuyền Vũ quen biết mười mấy năm tới bây giờ, đây là lần đầu tiên cùng nhau đi dạo phố.
"Em muốn biến người phụ nữ của em trở nên vô cùng xinh đẹp, Đan Vân Sơ chuyện này không cho phép khó chịu!" Diệp Tuyền Vũ kéo Đan Vân Sơ đến cửa hàng lớn, hiện tại quần áo trong tủ Đan Vân Sơ thật là ít, trước kia cô mua quần áo so với mình còn nhiều hơn.
Đã lâu Đan Vân Sơ không mua sắm, tiền lương hiện tại của mình tuyệt đối không đi mua sắm nổi, nhưng ba năm trước đây Đan Vân Sơ lãng phí, xài tiền của kim chủ, một chút cũng không tiếc, trong biệt thự quần áo, đồ xa xỉ mua về so với Diệp Tuyền Vũ còn nhiều hơn. Xuống dốc không phanh, trước giờ Đan Vân Sơ không có quan niệm về tiền bạc, mua đồ hầu như chưa bao giờ xem giá, hợp ý thì mua, trả bằng thẻ, bao nhiêu tiền, chưa bao giờ nhìn, dù sao cũng là Diệp Tuyền Vũ lo, mấy năm trước rốt cuộc xài bao nhiêu tiền của Diệp Tuyền Vũ, bây giờ Đan Vân Sơ không dám nghĩ đến.
"Em không sợ làm cho chị quá xinh đẹp bị người khác cướp đi sao?" Đan Vân Sơ hỏi.
"Em không sợ, cướp chị từ tay em, chẳng lẽ em không biết cướp lại sao?" Diệp Tuyền Vũ trong lòng bắt đầu lo lắng, Đan Vân Sơ đứng ở đâu đều có thể trêu hoa ghẹo nguyệt, hơn nữa nếu trưng diện xinh đẹp lên, chính là sợ ong sợ bướm, nhưng mình không thể thua, Diệp Tuyền Vũ ra vẻ tự tin phô trương thanh thế nói.
"Chị trưng diện xong rồi đây!" Đan Vân Sơ nói, Đan Vân Sơ quả thực rất xinh đẹp, làm cho người khác không thể không nhìn, nét đẹp của Đan Vân Sơ cùng Diệp Tuyền Vũ có chút khác nhau, cô là mang theo chút lãnh ngạo, khoảng cách, cao cao tại thượng, còn của Diệp Tuyền Vũ chính là xinh đẹp quyến rũ, làm rối loạn lòng người.
"Chị không thay đổi, chị muốn trêu ghẹo người nào a?" Diệp Tuyền Vũ mất hứng đề cao âm lượng, nàng không cần Đan Vân Sơ trưng diện xinh đẹp như vậy, rất có nguy cơ.
"Chị biết tâm tư của Tiểu công chúa, hiện tại chính là muốn để cho chị làm nền." Đan Vân Sơ cười nói, Tiểu công chúa sức ghen đúng là vô cùng lớn.
"Nói bừa, ai dám đem Dan làm nền, có Dan bên cạnh, người khác chỉ có thể làm nền mới đúng!" Đan Vân Sơ khí thế mạnh mẽ bao nhiêu, mình còn không biết, nếu không phải là mình đủ xinh đẹp, thật không dám đứng cạnh Đan Vân Sơ.
"Tiểu công chúa giọng điệu quá chua nga!" Đan Vân Sơ xem thường nói, trước kia yêu thích cảm giác nổi tiếng được nhiều người vây quanh, hiện tại những nông cạn đó đều đã qua.
"Em không ghen tỵ với chị, em chờ vài năm, chờ chị không thể trêu hoa ghẹo nguyệt, lúc đó em vẫn còn chiêu dụ được a." Diệp Tuyền Vũ đắc ý nói.
"Vậy em muốn chiêu dụ ai?" Đan Vân Sơ giọng nói trở nên nguy hiểm, Tiểu công chúa có can đảm sao?
"Ha ha, ai kêu chị chiêu dụ nhiều người."
"Chị chiêu dụ lúc nào, rõ ràng đều là bọn họ bám lấy chị." Đan Vân Sơ cảm thấy Tiểu công chúa ghen rất vô lý.
Phụ nữ đi dạo phố, sinh lực thực tràn đầy, ngay cả Đan Vân Sơ bình thường thể lực không tốt, cũng giống như xài thuốc kích thích, tinh thần đi dạo so với Diệp Tuyền Vũ cũng khá tốt.
"Cô nói coi, tôi mặc đẹp hơn hay là chị ấy mặc đẹp hơn?" Đan Vân Sơ ghê tởm, cái gì nha, cái gì gọi là chỉ thích hợp với tôi, không thích hợp với em, Diệp Tuyền Vũ không phục, Diệp Tuyền Vũ hỏi cô nhân viên bán hàng bên cạnh.
"Đan tiểu thư mặc gì cũng rất đẹp, hiển nhiên Diệp tiểu thư cũng vậy, dù sao hai người rất đẹp, vóc người lại chuẩn, mặc cái gì cũng đẹp." Hai người đều là khách không thể đắc tội, thật ra thì Diệp tiểu thư mặc cái này không phải không đẹp, nhưng Đan tiểu thư mặc vào còn đẹp hơn, mình bán hàng lâu như vậy, chưa từng thấy qua người như Đan tiểu thư mặc cái gì cũng đẹp.
Diệp Tuyền Vũ nhìn mình trong gương vài lần, mặc dù chán ghét Đan Vân Sơ, nhưng không thể không nói, cái này Đan Vân Sơ mặc vào đẹp hơn một chút, bất quá tình nhân xinh đẹp là niềm kiêu hãnh của mình.
Giờ phút này Đan Vân Sơ mặc thử một bộ đồ, vô cùng tuấn tú, bất quá còn thiếu cái gì, Diệp Tuyền Vũ cầm lấy mũ hiệp sĩ bên cạnh, đội lên đầu Đan Vân Sơ, phối hợp hoàn mỹ, Diệp Tuyền Vũ rất hài lòng từ phía sau lưng ôm lấy Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ phối hợp nâng mặt lên ba mươi lăm độ, khóe miệng cười đắc ý, nhìn Đan Vân Sơ giờ phút này kiêu ngạo cùng xinh đẹp khiến người ta khó thở.
Đan Vân Sơ rất có sức quyến rũ, thực là chí mạng, mắt những cô gái bên cạnh đều nhìn chằm chằm, tay đặt ở trên ngực, cảm giác quá kinh diễm, hai cô gái xinh đẹp không giống người trần đang ôm nhau, hình ảnh kia thật sự là quá đẹp.
Diệp Tuyền Vũ lấy điện thoại di động ra, muốn chụp khoảnh khắc Đan Vân Sơ xinh đẹp mê người kia, sau đó còn tiếp tục ôm sau lưng Đan Vân Sơ chụp ảnh chung, thấy thế nào cũng thuận mắt.
Diệp Tuyền Vũ càng xem hình càng hài lòng: "Đan Vân Sơ, vẻ mặt chị thật giả bộ!" Diệp Tuyền Vũ không quên nói.
"Đừng cho là chị không biết, không phải Tiểu công chúa thích nhất vẻ mặt này sao." Mình vẽ tranh, cho nên tự biết mình góc độ nào mê người nhất, Đan Vân Sơ không tin Diệp Tuyền không thích.
"Chị biết?" Diệp Tuyền Vũ hỏi ngược lại, dù sao mình rất hài lòng, thật ra thì mình hài lòng