"Tiểu công chúa có muốn mua một ít khoai tây chiên không?" Lúc đẩy xe mua hàng đến khu thực phẩm, Đan Vân Sơ cầm lấy đồ ăn vặt mình thích, liền tiện thể hỏi Diệp Tuyền Vũ.
"Không có hứng thú." Cô đối với những thực phẩm không bổ béo này hoàn toàn không có hứng thú.
"Lúc xem TV mà ăn khoai tây chiên, thật tuyệt biết bao nhiêu, chúng ta cùng nhau xem TV cùng ăn khoai tây chiên." Đan Vân Sơ liền lấy thêm mấy bao khoai tây chiên bỏ vào giỏ hàng. Đan Vân Sơ không thường đi siêu thị, nhưng hễ đi siêu thị thì liền nhất định sẽ mua đồ ăn vặt.
"Tiểu công chúa, có thích ăn Chocolate hay không?"
"Không thích!" Diệp Tuyền Vũ có chút hết ý kiến, Đan Vân Sơ miệng thì tuy hỏi, nhưng tay là luôn cầm hàng bỏ vào xe, cái này được coi là hỏi ý kiến người khác sao? Diệp Tuyền Vũ nhíu mày, Đan Vân Sơ toàn lấy những đồ ăn có lượng calo cao, lượng đường cao, người này cuộc sống không quy luật coi như xong, ngay cả cách chọn đồ ăn cũng rất không quy luật.
"Tiểu công chúa..."
"Đan Vân Sơ, những thực phẩm chị mua em đều không thích, nhưng chị vẫn cứ bỏ vào, vậy hỏi em làm cái gì?"
"Tiểu công chúa thích cái gì?" Đan Vân Sơ hỏi, lần này trái lại nghe lời đem Chocolate bỏ xuống.
"Đi khu bán trái cây!"
"Tôi đoán Tiểu công chúa thích đu đủ, quả này nhìn không tệ, liền mua quả này!" Đan Vân Sơ cầm lấy một trái đu đủ thật lớn đùa nói.
"Em ghét đu đủ!" Diệp Tuyền Vũ liếc trái đu đủ một cái nhíu mày nói.
"Hay là do trước kia em ăn quá nhiều?" Đan Vân Sơ vẻ mặt hoài nghi.
Diệp Tuyền Vũ không trả lời, lạnh nhạt liếc Đan Vân Sơ, phớt lờ Đan Vân Sơ cầm lấy một cái túi to bắt đầu lựa xoài.
Đan Vân Sơ nhìn thấy Diệp Tuyền Vũ chăm chú lựa xoài, Đan Vân Sơ đột nhiên rất muốn ôm Diệp Tuyền Vũ, Tiểu công chúa luôn luôn nhớ rõ mình thích ăn xoài, thế nhưng mình lại không biết Tiểu công chúa thích ăn loại hoa quả gì.
Đan Vân Sơ đúng là làm thật, cô từ phía sau ôm lấy Diệp Tuyền Vũ đang nghiêm túc lựa xoài, "Tôi nghĩ hẳn là nên phải biết, vậy Tiểu công chúa thích ăn loại hoa quả nào?"
Diệp Tuyền Vũ mỉm cười nói cứng, Đan Vân Sơ đúng thật là không cố kỵ gì: "Đan Vân Sơ, đây là siêu thị!" Hai cô gái xinh đẹp vượt mức bình thường cùng lúc xuất hiện ở siêu thị liền đủ làm người khác để ý, hơn nữa còn thân mật ôm nhau, quả nhiên khiến cho rất nhiều người liếc nhìn.
"Tôi chỉ là đột nhiên phát hiện tôi thật sự càng ngày càng thích Tiểu công chúa." Đan Vân Sơ cho tới giờ vẫn là không quan tâm người khác thấy thế nào, người khác thấy thế nào thì mặc người đó, mình thích là được rồi.
"Chị muốn làm Hầu Tử (khỉ) khiến cho người khác vây xem sao?" Diệp Tuyền Vũ nhíu mày nói, tuy rằng không cho phép hành động của Đan Vân Sơ, nhưng là ngữ khí cũng không có ý trách cứ, khóe mắt còn hàm chứa một tia mỉm cười.
"Chúng ta xinh đẹp như vậy, điểm nào giống Hầu Tử đây?" Đan Vân Sơ nhíu mày hỏi ngược lại, bất quá thật sự người tụ tập ngày càng nhiều, những người này chưa thấy qua mỹ nữ sao? Thật lắm chuyện!
"Tự phụ!" Diệp Tuyền Vũ lắc đầu cười, Đan Vân Sơ tới bây giờ đều cho mình chính là phi thường tốt đẹp.
"Tiểu công chúa, tôi chẳng lẽ không xinh đẹp sao? Tôi nếu không đẹp, em ban đầu làm sao chỉ từ cái nhìn đầu tiên liền để ý đến tôi đây?" Bất kể nơi nào đều có thể tán tỉnh được chính là Đan Vân Sơ. Trừ bỏ Diệp Tuyền Vũ, Đan Vân Sơ trong mắt luôn luôn không quan tâm đến bất cứ kẻ nào, hiển nhiên đối với chuyện nhiều người vây quanh thế này cũng xem như không thấy, quả thật không phải người bình thường.
"Chứ không phải tại chị ban đầu có bộ dạng lớn lối sao?" Diệp Tuyền Vũ tuyệt đối không thừa nhận mình là từ cái nhìn đầu tiên liền để ý đến cô ấy, lúc trước chỉ là muốn áp chế cái khí thế cùng bộ dạng kiêu ngạo của cổ, nhưng mà hơn mười năm qua đi, cái kiêu ngạo của người này không những không bị mình áp chế, ngược lại càng kiêu ngạo hơn. Diệp Tuyền Vũ đẩy Đan Vân Sơ ra, thật sự là ngày càng nhiều người tụ tập, nếu cứ tiếp tục để cho Đan Vân Sơ làm càng như vậy, khó tránh khởi ngày mai sẽ không lên trang bìa.
"Hai cô bé xinh đẹp như vậy tại sao lại là đồng tính luyến ái đây?" Một bà nội trợ thở dài nói, giống như thương xót cho chính con gái mình.
"Đồng tính luyến ái, ghê tởm!" Một nữ tử trẻ tuổi khác vẻ căm ghét nói.
"Không có nha, tôi cảm thấy thật sự rất đẹp, hai cô đều rất đẹp, có phải hay không mấy người ghen tỵ vì họ đẹp hơn, cô không phát hiện cái cô gái cao hơn kia thật kiêu ngạo lạnh lùng làm tôi cảm giác thật ngưỡng mộ, tôi mê chết cô đó rồi, xong rồi, không mê đam mỹ nữa, tôi muốn đổi khống bách hợp, quá đẹp..." Một cô gái trẻ khác hưng phấn nói, hủ nữ chỗ nào cũng có, hơn nữa hiển nhiên còn ngưỡng mộ chính là Đan Vân Sơ. Đan Vân Sơ lực hấp dẫn đối với phái nữ thật sự chính là trời sinh, bất kể là cong hay thẳng.
"Tôi thích người kia, bộ dạng thật yêu thật mỵ, bộ dạng giống như người yêu trong mơ của tôi..." Một anh chàng trẻ tuổi cũng tham gia thảo luận,
"Ông quả nhiên là đang nằm mơ, hai cô ấy là bách hợp, chính tông bách hợp, bọn con trai các ông thì biến đi! Cái người kiêu ngạo lạnh lùng quá xinh đẹp kia nhất định là công, còn người kia bộ dạng yêu trong yêu khí kia chính là thụ, ân, đúng vậy, chính là như vậy..."
"Hai người họ đã đi qua quầy tươi sống bên kia, tôi thật muốn chụp trộm một vài bức ảnh, thật sự là một khung hình đẹp..."
"Tiểu công chúa, con cá này hình như không tệ, mua con này..." Đan Vân Sơ luôn luôn ghét nhất đi khu hàng tươi sống, cô cảm thấy mùi tanh nặng, thế nhưng giờ chẳng những không thấy chán ghét, ngược lại rất hưng phấn.
"Cô biết chọn sao?" Diệp Tuyền Vũ nhíu mày hỏi, Đan Vân Sơ điển hình là người không bao giờ biết lựa chọn những thứ này.
"Không biết." Đan Vân Sơ lắc đầu, nhìn thấy Tiểu công chúa một mực hòa nhã chọn cải thìa, đột nhiên cảm giác mình thật giống như kẻ thừa, cho nên cũng giúp chọn một con cá thoạt nhìn còn tươi sống, lấy hành động để làm mất đi cái cảm giác thừa thải kia.
"Tôi cũng không, cũng là thuận mắt mà mua." Kỳ thật Diệp Tuyền Vũ rất ít đi tới khu tươi sống, cũng không có kinh nghiệm gì, cô từ lúc trù học nấu ăn thành công tới nay, ít khi xuống bếp, cô chỉ muốn làm cho Đan Vân Sơ ăn.
Đúng lúc này, Đan Vân Sơ đột nhiên thấy Thấm Tuyết, Đông Phương Thấm Tuyết cũng đang đi tới khu tươi sống, Đan Vân Sơ cho rằng nếu là chạm mặt hẳn là có chút lúng túng, cô không biết Tiểu công chúa đã biết hay chưa chuyện trước kia, nhưng là Tiểu công chúa nhất định rất không thích Thấm Tuyết.
"Chị đang nhìn cái gì?" Diệp Tuyền Vũ nhìn theo tầm mắt của Đan Vân Sơ cũng nhìn thấy Đông Phương Thấm Tuyết.
"Thấy người quen, sao lại không qua đó chào hỏi?" Diệp Tuyền Vũ nhẹ giọng hỏi, gió êm sóng lặng giống như thực sự đơn giản là gặp người quen vậy, làm cho Đan Vân Sơ nhìn mà không biết cảm xúc giờ phút này của Diệp Tuyền Vũ.
Lúc này Đông Phương Thấm Tuyết cũng đã thấy Đan Vân Sơ cùng Diệp Tuyền Vũ, Đông Phương Thấm Tuyết cũng do dự có nên hay không qua chào hỏi, cảm giác thân phận của mình có chút xấu hổ, một năm trước kia trước đóng kịch trước mặt người này làm cho cô ấy tổn thương, hẳn là cô ấy đối với mình có một chút để tâm. Nhưng mà cả hai bên đều đã thấy nhau, nếu không chào hỏi, hình như rất kỳ, cũng rất cố ý, ngược