Đan Vân Sơ sắc mặt có điểm khó coi, trên đường sau khi buổi triển lãm tranh về bị ba nữ, hai nam ngăn lại, cô không có thời gian, thật là phiền chết!
"Dan, thật hâm mộ nha, đào hoa đến như thế, tôi khi nào mới có thể giống chị đào hoa như thế đây?" Ann vừa lái xe vừa trêu chọc nói, từ kính xe nhìn qua Đan Vân Sơ, cô gái này vẫn là giống như trước đây đẹp đến làm cho người ta cảm thấy ngạt thở, bất quá Ann hiện tại một chút cũng không động tâm, đã miễn dịch với Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ chính là chỉ được vẻ bên ngoài, một chút mở miệng nói ngọt cũng không có, mình thay cổ lo liệu cho việc triển lãm tranh vất vả như vậy, đến tiếng cảm ơn còn không thèm nói, còn trước mặt mình làm mặt lạnh cho mình xem, thật đúng là người không biết điều!
"Ann câm miệng của cô lại, lo lái xe nhanh đi, tôi đang có việc gấp!" Đan Vân Sơ bực bội nói.
"Vội vã như vậy trở về làm cái gì đây? Chị không phải cùng Tiểu công chúa nhiều năm ngọt ngào như vậy, như thế nào vẫn chưa ngán đây?" Chẳng qua là trong thời gian triễn lãm tranh hai tháng, mỗi ngày điện thoại đều không rời tay, mỗi ngày đều thúc mình đẩy nhanh kế hoạch, khiến mình cũng vô cùng mệt mỏi, rõ ràng đều cũng là ba bốn năm, lẽ ra phải tiến vào thời kỳ bình thản, nhưng là vẫn như cũ vẫn nóng như lửa, thật sự là một đôi hiếm thấy. Đan Vân Sơ vẻ bề ngoài vẫn là không bao giờ thay đổi, quả thực chính là khoác lên người cái vẻ bề ngoài của một kẻ kiêu ngạo. Lãnh diễm bức người càng hơn trước kia, ở trong mắt cô không thể tìm được sự tồn tại của ngươi, làm ngươi vừa yêu vừa hận, như trước vẫn có người trước gục người sau tiến ái mộ cùng ủng hộ, hết lần này đến lần khác nhiều người đều bị coi thường, nhưng vẫn yêu thích cái tính cách này của Đan Vân Sơ, vẫn theo đuổi không bỏ.
Đào hoa đến ngập lụt, Đan Vân Sơ nhưng thật ra chưa bao giờ quan tâm, so với những người làm nghệ thuật mà nói, thì Đan Vân Sơ miễn cưỡng cũng được xem như một chuyện tình dài và si tình.
Hết thảy đều là biểu hiện giả dối, nhìn thấy Đan Vân Sơ muốn chết muốn sống trong một đống người kia, Ann liền muốn hừ lạnh, mình thật là bao nhiêu sáng suốt, sớm thấy rõ bản chất tồi tệ của Đan Vân Sơ.
Kỳ thật đây là lần thứ ba, Ann giúp Đan Vân Sơ lo liệu triển lãm tranh lưu động, cách lần trước ba năm, Đan Vân Sơ tác phẩm càng ngày càng ít, nhưng là mỗi một bức đều có thể nói là cực phẩm, chớ trách thị trường quốc tế liên tiếp tìm tranh Đan Vân Sơ đặt giá cao, tác phẩm của Đan Vân Sơ đã tiến vào thời kỳ trưởng thành, điểm ấy Đan Vân Sơ mình cũng phi thường rõ ràng, tác phẩm có thể chấp nhận được càng ngày càng ít, hơn nữa sẽ càng ngày càng trân quý. Vô luận Đan Vân Sơ bản chất có bao nhiêu tồi tệ, Ann cũng không thể không thừa nhận Đan Vân Sơ là một ngôi sao trong giới hội họa, đây cũng chính là lý do Ann luôn tha thứ cho tính cách tồi tệ của Đan Vân Sơ, mà cam tâm tình nguyện vì cô tổ chức triển lãm tranh cá nhân.
"Chúng ta có ngọt ngào hay không, điểm ấy không cần người ngoài như cô quan tâm!" Đan Vân Sơ nhìn vào ngón tay xinh đẹp đeo nhẫn cười nói, Tiểu công chúa hẳn là thích lễ vật này.
"Nhưng mà nói, chị có năng lực quyến rũ giới nữ, thì cái năng lực quyến rũ phái nam của Tiểu công chúa cũng không phải là yếu, góc độ hình chụp trên tạp chí này không tệ, Tiểu công chúa nhà chị thật sự là càng ngày càng xinh đẹp, so với lần đầu tiên gặp càng đẹp hơn, nội liễm rất nhiều, cao quý hơn rất nhiều, thật là xinh đẹp..." Ann chính là cố ý, đưa tạp chí ném đến trước mặt Đan Vân Sơ, quả nhiên Đan Vân Sơ sắc mặt sầm xuống, ngửi được mùi dấm chua, hơn nữa là phi thường chua.
Có điều, Ann phát hiện, so với Đan Vân Sơ, cô hiện tại càng ưa thích Diệp Tuyền Vũ, tuy rằng Diệp Tuyền Vũ cũng không phải là người tốt hơn gì, nhưng là tổng thể so với Đan Vân Sơ là tốt hơn.
Đan Vân Sơ liền dứt khoát đem nam nhân bên người Tiểu công chúa cấp xé toang, chỉ còn lại Diệp Tuyền Vũ sau đó mới vừa lòng, Diệp Tuyền Vũ quả thật so với mấy năm trước càng trưởng thành cùng nội liễm hơn, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn thướt tha dáng người, cơ hồ là mẫu phụ nữ trong lòng tất cả đàn ông.
Ann thấy hành động trẻ con của Đan Vân Sơ, xem thường liếc mắt một cái, "Ấu trĩ!"
"Ai cần cô lo, đi nhanh một chút, tôi mà không kịp mấy bay, thì có là tiểu tình nhân của cô yêu tôi, tôi cũng mặc kệ!" Đan Vân Sơ hừ lạnh nói, phi thường vô nhân đạo nhắc lại vết thương cũ trong lòng Ann.
Kỳ thật mọi chuyện là như thế này, Ann có một cô bạn gái tóc vàng, Ann đưa nàng về Trung Quốc đi du lịch, chỉ một lần nhìn thấy Đan Vân Sơ là không thể rời mắt, dĩ nhiên là liền thay lòng đổi dạ yêu Đan Vân Sơ, đem Ann từ bỏ, tuy rằng Ann cũng không thực sự yêu thích người này, nhưng là thay lòng đổi dạ như thế này phi thường tổn thương lòng tự tôn của Ann, nói như thế nào mình cũng là nhất đại mỹ nữ! Đáng hận nhất chính là Đan Vân Sơ còn tỏ ra vẻ đáng đời mình.
"Đan Vân Sơ!" Ann tức giận kêu tên tiếng trung của Đan Vân Sơ.
Diệp Tuyền Vũ từ phòng họp đi ra, lập tức mở xem điện thoại, khẽ cau mày, sau đó vùi đầu xử lý công vụ.
Vương bí thư nhìn thấy, Diệp Tuyền Vũ là cô gái xinh đẹp nhất mà mình từ nhỏ đến giờ tiếp xúc qua, trở thành thư ký bên người Diệp Tuyền Vũ vài năm, cũng biết một ít sinh hoạt cá nhân của Diệp Tuyền Vũ, chẳng hạn như biết sự tồn tại của cô gái tên Đan Vân Sơ, biết Đan Vân Sơ người này có thể làm kích động toàn bộ cảm xúc của sếp mình, cũng biết cái nhíu mày bây giờ của Diệp Tuyền Vũ cũng là vì cái người Đan Vân Sơ kia, và cũng biết sếp tâm trạng bây giờ dường như không tốt cho lắm.
"Thư ký Vương, có chuyện gì sao?" Diệp Tuyền Vũ nhìn thư ký đang đứng bên cạnh, nhíu mày hỏi.
"Hôm nay là sinh nhật Giám đốc, Giám đốc không tan ca sớm sao?" Thư ký Vương tò mò hỏi.
"Hôm nay vẫn như mọi ngày." Diệp Tuyền Vũ thản nhiên nói, Đan Vân Sơ đi vắng, sớm tan ca thì làm gì?
"Giám đốc sinh nhật vui vẻ, không chừng sẽ có quà bí mật nha!" Thư ký Vương thần bí nói, nói xong cũng liền đi ra ngoài.
"Cám ơn!" Diệp Tuyền Vũ nở nụ cười, kỳ thật cô đối với quà tặng gì đều cũng không hứng thú, Diệp Tuyền Vũ xử lý công vụ tâm tình tiêu hơn phân nửa, nhìn vào cảnh sắc bên ngoài bắt đầu ngẩn người.
Một lát sau, Diệp Tuyền Vũ cảm giác hai mắt của mình bị người khác che lại, ngửi được hương vị quen thuộc, Diệp Tuyền Vũ khóe miệng nở một nụ cười vui vẻ, liền biết Đan Vân Sơ lại chơi chiêu này, mỗi lần đều không nói cụ thể thời gian, luôn đột ngột trở về, mỗi lần đều chơi không ngán, người này không thể nghĩ ra được trò mới sao? Xem ra món quà thần bí mà thư ký Vương nói chính là cổ.
"Tiểu công chúa đang nghĩ về tôi sao?" Đan Vân Sơ thấy Diệp Tuyền Vũ không phản kháng dựa vào trên người mình, liền biết, trò đoán thử tôi là ai một chút cũng không được rồi, Diệp Tuyền Vũ đã quá quen thuộc hương vị trên người mình, một chút cũng không thể lừa em ấy, Đan Vân Sơ thuận thế ngồi vào trên đùi Diệp Tuyền Vũ.
"Trở về lúc nào?" Diệp Tuyền Vũ nhẹ nhàng hỏi, cô đưa tay ôm lấy eo Đan Vân Sơ, vùi đầu vào cổ Đan Vân Sơ, mê luyến ngửi cái mùi vị mà mình luôn nhớ trong một tháng nay, cô biết mình rất muốn rất muốn cô gái này.
"Đan Vân Sơ, trên người chị có mùi của phụ nữ khác!" Diệp Tuyền Vũ khẽ nhíu mày nói.
"Tiểu công chúa đúng là mũi chó nha! Ngửi thôi liền đoán được, lợi hại!" Đan Vân Sơ cười nói, Tiểu công chúa duy nhất không thay đổi chính là tính ghen vẫn luôn lớn như vậy.
"Lại trêu chọc cô gái nào?" Diệp Tuyền Vũ tùy miệng hỏi, chính là trong lòng vẫn là hơi hơi không có mùi vị, thật hy vọng Đan Vân Sơ không ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa, tổng có thể trêu chọc một ít cô gái.
"Một tiểu cô nương mười bảy, mười tám tuổi, ở Châu Âu luôn quấn quít lấy tôi, không những thế còn theo lên đến tận máy bay, bộ dạng còn rất khả ái..." Đan Vân Sơ cười nói.
Diệp Tuyền Vũ trên mặt tối xuống, chớ trách Diệp Tuyền Vũ mặt lạnh như thế, quấn theo Đan Vân Sơ rất nhiều người, thế nhưng người mà Đan Vân Sơ khen là xinh đẹp, là chưa hề có, nên cái từ đáng yêu này nói lên, Diệp Tuyền Vũ trong lòng liền không thoải mái, Đan Vân Sơ đúng là nên lăng trì một trăm lần.
Đan Vân Sơ nhìn thấy Diệp Tuyền Vũ mím môi, muốn hôn lên Diệp Tuyền Vũ, Diệp Tuyền Vũ tránh được, Đan Vân Sơ khẽ cười khẽ, xem ra Tiểu công chúa không chỉ là ghen, mà hơn nữa là tức giận, tức giận mới tốt, ai kêu em ấy vừa rồi nhìn thấy mình lại lãnh đạm như vậy, Đan Vân Sơ vẫn là nhớ vừa rồi Diệp Tuyền Vũ nhìn mình không đủ nhiệt tình, làm áp chế luôn nhiệt tình của mình.
"Tiểu công chúa ghen cũng thật lớn, nói em ấy đáng yêu, là bởi vì em ấy có điểm giống thời điểm Tiểu công chúa mười bảy mười tám tuổi, đột nhiên