Mạch Tiểu Miên cũng biết mình không đúng, bèn vội vàng nhận sai.
Kiều Minh Húc không để ý tới cô nữa, bắt đầu xử lý việc của mình.
“Tạp đề của tôi bị lỏng, em buộc lại giúp tôi một chút.
”
Lúc nãy Kiều Minh Húc đang bận tay xử lý nguyên liệu nên tạp đề chưa được buộc chặt, dẫn đến bây giờ đột nhiên lại bị bung ra.
Anh bèn kêu Mạch Tiểu Miên tới giúp.
Mạch Tiểu Miên đi tới, đưa hai tay vòng qua thắt lưng anh để cột tạp đề lại…
Ai biết được tay cô lại hơi ngắn, trực tiếp chạm vào hai bên eo anh, dáng vẻ như muốn ôm lấy anh vậy.
Mà khi nhìn thấy sống lưng của anh, Mạch Tiểu Miên đúng là sinh ra một loại cảm giác muốn ôm anh, chợt cảm thấy xúc động.
Đầu óc nghĩ như vậy nên tay chân cũng ma xui quỷ khiến làm theo, ôm anh…
Kiều Minh Húc cứng đờ cả người, trái tim đập hỗn loạn cả lên, hô hấp như ngưng lại.
Một luồng nhiệt bốc lên từ bụng dưới…
Mạch Tiểu Miên cũng cảm giác cơ thể anh cứng đờ lại.
Dựa vào hiểu biết của cô đối với cơ thể người, khi ai đó đột nhiên cứng đờ lại, đó là bởi vì khẩn trương đến cao độ.
Dĩ nhiên, khi cô phát hiện hai tay của mình ôm lấy thắt lưng anh thì cũng rất khẩn trương, bèn vội vàng buông ra, đỏ mặt né sang một bên.
Sau khi Kiều Minh Húc đỡ bớt khẩn trương, anh bèn quay đầu nhìn Mạch Tiểu Miên.
Nhìn thấy cô cúi đầu, mặt đỏ bừng như một đứa trẻ làm chuyện gì sai vậy.
Kiểu thẹn thùng như một chú thỏ nhỏ hốt hoảng đó, lập tức rơi vào trong mắt anh, trong lòng nổi lên vô số rung động.
Anh nuốt nước bọt, đột nhiên nghiêng đầu, hôn nhẹ lên gò má cô, nhanh chóng chạm môi…
Mạch Tiểu Miên cả người ngây cả ra, đầu óc như bị thiếu dưỡng khí vậy, trống