Converter: TieuvuviviEditor: Chauuyvu“Này đều đang tụ tập lại cùng nhau để làm gì?” Giản Vũ kỳ quái nhìn, trong phòng không chỉ có Bạch Việt, Bội Kỳ, còn có một nha hoàn khác của Giản phủ, thậm chí còn có mấy nha hoàn của Nhạn Minh sơn trang, đều hoảng loạn mà đứng dậy, nhìn dáng vẻ có thể vừa rồi đều ngồi thành một vòng ở xung quanh chiếc bàn.
Nhìn lại thì thấy mắt của bọn nha hoàn đều ửng đỏ, đều đang khóc sao?Giản Vũ ngạc nhiên nói: “Có chuyện gì vậy, Việt Nhi, nàng là đang giáo huấn bọn họ sao?”Đây không phải giáo huấn, chưa từng thấy trận giáo huấn nào mà giống như bữa tiệc trà, nha hoàn và chủ tử đều ngồi cùng với nhau.
“Không, làm sao có thể, ta hiền lành như vậy mà.
” Bạch Việt cười ha ha đứng dậy, đưa mắt ra hiệu với Bội Kỳ: “Hôm nay tới đây thôi, Mạc Dịch tìm ta có việc, các ngươi đều đi về trước đi.
”Trên mặt bọn nha hoàn đều lộ ra vẻ lưu luyến, nhưng ở trước mặt Giản Vũ thì không dám nhiều lời, vội vàng lần lượt hành lễ rồi lui ra ngoài.
Vẻ mặt của Giản Vũ trông có hơi nghi hoặc, chờ bọn nha hoàn đều đã lui ra, ngay lúc Bội Kỳ cũng muốn đi, cuối cùng cũng đến lúc: “Chờ một chút.
”Bội Kỳ không thể không đứng lại.
“Nói cho ta biết, sao lại thế này.
” Giản Vũ nhìn nàng ta: “Ngươi chính là người bên cạnh Việt Nhi, nàng đang giáo huấn ngươi sao?”Bội Kỳ liên tục lắc đầu: “Không phải.
”“Vậy ngươi khóc cái gì? Đôi mắt đều đỏ cả.
”Tiểu nha hoàn Bội Kỳ đáng thương căn bản không thắng nổi sự ép buộc của Giản Vũ, nàng ấy lại suýt khóc nữa.
Bạch Việt thở dài, kéo Bội Kỳ qua: “Được rồi, không phải chuyện gì cả, vừa rồi là ta kể chuyện xưa cho các nàng nghe thôi.
”“Nàng còn có thể kể chuyện xưa à?” Giản Vũ không khỏi nói: “Chuyện xưa gì?”Bạch Việt thật sự không muốn nói, nhưng Bội Kỳ thì không dám không nói, chỉ ậm ừ nói: “Là chuyện xưa về tài tử giai nhân.
”“Nàng lại còn kể chuyện về tài tử giai nhân?” Giản Vũ cười nói: “Kể qua cho ta nghe một chút, nếu như thấy hay, ngày mai ta sẽ đến hội chợ thuê cho nàng một sạp hàng, kiếm thêm ít thu nhập.
”Bạch Việt trừng hắn một cái: “Ta đây cũng thật sự đa tạ ngài.
”Bội Kỳ lại cảm thấy đây là chủ tử mình đang tán tỉnh người, cho nên cũng không có sợ hãi nữa, che miệng cười nói: “Bạch tiểu thư kể chuyện xưa, gọi là……”“Chờ…… khoan đã……” Bạch Việt chưa kịp che đi miệng của Bội Kỳ, nàng ấy đã nói ra.
“Đào hôn 99 lần, vị hôn thê giá trên trời của thiếu gia bá đạo.
”Bạch Việt chỉ muốn tìm một cái lỗ trên mặt đất để trốn đi.
Đại khái là bởi vì cái tên này quá dài lại gây kinh thế hãi tục, sắt mặt Giản Vũ nhất thời ngây ra, sau một lúc lâu mới hồi tưởng kịp, chỉ vào chính mình: “Thiếu gia bá đạo?”“Không phải.
” Bạch Việt che lại mặt.
“Vị hôn thê giá trên trời?” Giản Vũ lại chỉ chỉ Bạch Việt: “Còn muốn đào hôn 98 lần nữa?”Chà, cũng nghĩ quá rõ ràng, trước đây cũng đã trốn được một lần.
“Chuyện xưa này chỉ là bịa đặt thôi.
” Bạch Việt một tay đẩy Bội Kỳ đi ra cửa, một tay thì đóng cửa lại, nghiêm túc nói với Giản Vũ: “Nếu như có chỗ nào tương đồng, chỉ là do trùng hợp, xin đừng dò xét, còn chuyện ta là vô giá…… Đúng rồi, đã trễ thế này, tìm ta có chuyện gì sao?”Giản Vũ cười như không cười cũng không ép hỏi, mà lại hỏi: “Vừa rồi có nghe được âm thanh bên ngoài không?”“Là tiếng bùm đó sao? Có nghe thấy, ta cũng đang muốn đi ra ngoài nhìn xem, có phải là có người rơi xuống nước không?”“Không phải là có người rơi xuống nước, không cần nhìn.
” Giản Vũ hàm hồ nói: “Nơi này ngày thường rất ít người, hơn nữa luôn xuất hiện những động vật nhỏ, mèo hoang cùng với thỏ con linh tinh, không cần để ý.
”Nghe rất giả tạo, Bạch Việt hồ nghi nhìn kỹ Giản Vũ, do dự một chút nói: “Ta đối với động vật nhỏ cũng không có gì hứng thú, cũng không có gì ý kiến.
Ta chỉ muốn hỏi một câu…… Có người bị cắn sao?”Sắc mặt của Giản Vũ hơi vặn vẹo, dứt khoát nói: “Không có người bị cắn.
”“Không cắn người là được.
” Bạch Việt nhẹ nhàng thở ra: “Yên tâm đi, ta không sợ.
”“Vậy thì tốt rồi.
” Giản Vũ cảm thấy yên tâm: “Ta đi ra ngoài trước đây, nàng nghỉ ngơi sớm một chút.
Ngày mai ta dẫn nàng ra ngoài giải sầu.
”Bạch Việt đưa Giản Vũ đi như tiễn một vị thần, ngẫm lại thì thấy buồn cười, phụt một tiếng ngã vào trên giường.
Nhưng trong đầu nàng những câu chuyện xưa còn dài hơn cái tên đó, nếu sau này thật sự muốn rời khỏi Giản phủ, không có cơm ăn áo mặc, nàng có thể tìm một chỗ thuyết thư, nói không chừng cũng có thể nuôi sống chính mình.
Trên giường có để một tập tài liệu, đó là vụ án người tuyết giấu xác, Bạch Việt không sợ chút nào, chỉ luôn cảm thấy vụ án mạng này có gì đó