“Giường này lớn lắm mà.”
Người nọ chôn người trong chăn, sau khi mặt dày vô sỉ nói ra mấy câu này xong thì không có động tĩnh gì nữa, ngủ y như chết vậy.
Tô Nhiên Nhiên cau mày nắm ống tay áo, xem ra anh đã hạ quyết tâm ăn vạ trên giường cô cho bằng được rồi, người này mà bắt đầu chơi xấu thì ai cũng không làm gì được.
Nhưng cô lại không thể đi vào phòng ngủ của anh, nếu lỡ ngày mai để Tô Lâm Đình nhìn thấy được thì chỉ sợ đá đít anh đi ngay tại chỗ.
Cô vừa suy ngẫm vừa nhìn lên giường, anh còn tốt bụng chừa hơn nửa giường lại cho cô nữa chứ.
Tô Nhiên Nhiên chưa bao giờ là người ngại ngùng làm ra vẻ cả, vì thế chỉ sau một lúc suy nghĩ thì liền đến tủ quần áo ôm cái chăn ra rồi trực tiếp nằm lên trên giường.
Cảm giác tấm nệm bên cạnh lõm xuống, mùi sữa tắm quen thuộc trên người cô bay tới làm Tần Duyệt trong bóng tối trợn tròn mắt, sống lưng xoay về bên kia lập tức cứng ngắc.
Tô Nhiên Nhiên không tắt đèn, ánh đèn sáng chói chiếu thẳng lên mặt cô làm cô cảm thấy nóng nảy. Cô biết Tần Duyệt chắc chắn chưa ngủ, vì thế trở mình lại và hỏi: “Mấy ngày nay anh đều đi uống rượu sao?”
Cái chăn mày lam hơi chuyển động, từ bên trong truyền ra giọng mũi nặng: “Ừ.”
Giọng nói này nghe như một con thú nhỏ bị thương làm Tô Nhiên Nhiên vô thức cảm thấy thương xót, vì thế thử hỏi: “Là bởi vì hôm đó tôi từ chối anh sao?”
Miệng vết thương vất vả lắm mới khâu lại được thì lại bị cô xé toạc ra lần nữa, Tần Duyệt cảm thấy buồn bực đến đau cả ngực, rầu rĩ nói: “Em không thể bớt nói mấy câu được sao?”
Tô Nhiên Nhiên lấy tay gối đầu, định xoa dịu mối quan hệ của hai người, “Tôi thấy hai chúng ta bây giờ khá tốt, anh xem đi, anh vốn dĩ không thiếu bạn gái, hơn nữa nghiên cứu chỉ ra rằng ngoại trừ gia đình thì bạn bè chính là mối quan hệ ổn định và lâu dài nhất, cho nên tôi cảm thấy bạn bè chính là mối quan hệ phù hợp nhất với hai chúng ta……..”
Tần Duyệt nghe cả chuỗi phân tích hợp lý bên tai thì bực mình đến nghiến răng: Cô gái này cũng tàn nhẫn ghê gớm, trước tiên thì lấy dao nghiền nát trái tim anh, sau đó lại chỉ vào mảnh vỡ đó mà phân tích rằng đây mới là phương án khâu lại tốt nhất.
Đúng là bà nội nó giết người không thấy máu mà, anh không kiềm được nữa mà chui ra khỏi chăn, cắn răng ngắt lời: “Im miệng!”
Tô Nhiên Nhiên bị cơn giận bất chợt của anh làm giật mình, suy nghĩ một lát rồi lại chống người lên rướn lại gần: “Anh thật sự đau lòng sao?”
Tần Duyệt bị cô hỏi đến cả bụng ấm ức, chẳng lẽ anh nhìn giống như đang diễn trò sao?
Tô Nhiên Nhiên mím môi suy nghĩ, rồi lại cẩn thận hỏi: “Vậy sau này anh có còn hát cho tôi nghe nữa không?”
Giọng nói của cô nhẹ nhàng, mang theo làn gió âm tươi mát thổi lên trên cổ của anh làm Tần Duyệt cảm thấy cả người mễm nhũn, sau đó lại tự dặn lòng không thể bị cô dỗ dành hai cái thì liền mềm lòng thoả hiệp được, ai muốn làm bạn bè với cô chứ, vì thế anh lại che đầu tiếp tục giận dỗi.
Tô Nhiên Nhiên hơi mất mát, ngón tay véo nếp gấp của tấm khăn trải giường giữa hai người, rồi nhẹ giọng nói: “Kỳ thật, tôi không ghét anh hôn tôi.”
Tần Duyệt đột nhiên giật mình, cả người như hồi sinh, sau đó xoay người nhìn cô chằm chằm, hỏi: “Em nói gì cơ?”
Tô Nhiên Nhiên bị anh nhìn đến xấu hổ, cả người co lại, nói: “Tôi nói tôi không ghét…….”
Những chữ sau bị anh mạnh mẽ chặn lại trong miệng, Tần Duyệt xoay người đè lên người cô rồi điên cuồng hôn lên môi cô, tận đến lúc anh gặm cắn môi cô đến sưng đỏ và không thể thở nổi thì anh mới buông cô ra, trán tựa trán rồi thở hổn hển nói: “Không ghét, vậy thì chính là thích!”
Tô Nhiên Nhiên bị anh hôn đến choáng váng, nhưng vẫn nhanh chóng nắm được điểm mấu chốt, vừa cố gắng thoát ra khỏi sự kiềm chế chặt chẽ của anh vừa cường điêu nói: “Tôi nói là: Tôi không ghét anh hôn tôi.”
Ngụ ý là không phải thích anh đâu.
Tần Duyệt cau mày suy nghĩ hồi lâu mới làm rõ được mối quan hệ logic trong đó, trong lòng thì lại hụt hẫng: Đây là có ý gì chứ, coi anh như bạn giường mà sai bảo sao?
Ồ, không đúng, tạm thời còn chưa phát huy được công dụng của bạn giường.
Anh cảm thấy nhất định là do mình uống nhiều rồi, chứ nếu không sao vấn đề này càng lúc càng trở nên khó hiểu thế này.
Tô Nhiên Nhiên ngửa đầu nhìn bộ dáng đầu tóc rối xú đầy hoang mang của anh thì đột nhiên cảm thấy đáng yêu, vì thế không nhịn được mà cười thành tiếng.
Tần Duyệt sững người, lúc này cô đang nằm dưới người anh, vết đỏ ửng trên mặt vẫn còn chưa tan, đôi môi hơi sưng nhếch về trước, lúc cười lên thì hai mắt cong lên, y hệt như một cái lưỡi câu bạc độc hại làm cả người anh như bị đốt cháy sém, chỉ hận không thể nuốt cô vào bụng.
Cái gì cũng chẳng quan tâm, nếu cô thích anh hôn, vậy thì anh sẽ làm cô vừa lòng.
Vì thế anh cúi xuống và hôn lên môi cô, không còn sự tiến công ngang ngược mà thay vào đó là sự dịu dàng nhẫn nại, đầu lưỡi như một con rắn nhỏ linh hoạt, cực kỳ khéo léo khuấy động mọi nơi mẫn cảm trong miệng cô.
Cô chỉ cảm thấy nóng, cả người bị khiêu khích đến nóng bừng………có một cơn thuỷ triều quyến luyến dâng lên trong cơ thể, va trái đâm phải nhưng vẫn không tìm được đường ra. Anh chính là con quỷ dụ dỗ cô trầm luân mà cũng chính là chiếc thuyền giúp cô sang bờ, cả người cô lênh đênh như đám mây, yếu ớt nhưng không rơi xuống, vì thế cô dựa theo quán tính mà ôm lấy cổ anh, bắt đầu không trôi chảy đáp lại.
Động tác này làm Tần Duyệt hoàn toàn phát điên, ham muốn như vỡ nát ra từ phía sau lưng rồi nhanh chóng đốt cháy cả người, khiến anh không thể kiềm chế nổi nữa mà trằn trọc từ chuyển từ đôi môi cô xuống dưới cằm, sau đó lại thò tay thăm dò vào trong cổ áo ngủ của cô……….
Cô không mặc đồ lót nên rất dễ dàng tìm được hai đồi núi mềm mại, trơn trượt nằm trong lòng bàn tay, dẫn dụ đến nổi khiến lòng anh run rẩy.
Cả người Tô Nhiên Nhiên cứng đờ, sau đó thì đè lại tay của anh, thở hổn hển kháng nghị: “Em chưa nói có thể làm như vậy mà?”
Rõ ràng súng đã lên nòng, nhưng lại không bắn được. Tần Duyệt nghẹn đến mức khó chịu nhưng lại sợ nếu mạnh mẽ thì trái ngọt vất vả lắm mới nếm được cũng chả còn, vì thế cố gắng chịu đựng, chỉ cọ vài cái trên cổ của cô như muốn dựa vào đó để có thể đi đường vòng.
Ai ngờ ý chí của Tô Nhiên Nhiên cực kỳ kiên định, chuyện cô quyết không làm thì nhất định sẽ không để cho nó xảy ra.
Tần Duyệt căm giận, con cá khô đã rửa sạch sẽ bày ngay trước mặt nhưng chỉ có thể liếm chứ không được nuốt vào bụng, cái mong muốn này xem ra còn gian nan lắm đây.
Anh