Tần Du Nhiên tốt bụng nói: “Cô vẫn nên đến bệnh viện kiểm tra một chút đi! Tôi nghe nói có người ngã xuống, ngoài mặt trông như không sao, nhưng tinh thần kích động đến lạ thường, phần lớn loại này đều bị chảy máu trong đó!”Đường Đường sợ hãi đến mức tay cầm đũa run lên: “Chị Nguyệt Thanh, chị đi bệnh viện đi?”“Thật không cần đâu, chỉ bị thương ngoài da thôi.
”“Bị thương ngoài da á? Tôi nghe nói cô bị ngã ngất đi mấy phút cơ mà!” Tần Du Nhiên tiếp tục khuyên nhủ: “Nơi gần chỗ này nhất là bệnh viện thành phố, chính là bệnh viện hạng ba mà gần đây đạo diễn Đường quay phim ấy, dù sao thì bệnh viện lớn hơn cũng để người ta yên tâm hơn chút.
”[Ơ! Tần Du Nhiên giả nai à? Nói bệnh viện thành phố thì bệnh viện thành phố đi, sao lại khăng khăng chỉ đích danh đó là bệnh viện nơi đạo diễn Đường ở? Cô ta chỉ lo Diêm Nguyệt Thanh không nhào tới sao?][Có lẽ là dã tâm của Diêm Nguyệt Thanh, mọi người đều biết đó?][Tôi cảm thấy Du Nhiên rất tốt mà, thuyết phục Diêm Nguyệt Thanh đi khám bác sĩ, tốt bụng biết bao, có phải đám spam comment trên màn hình suy nghĩ nhiều rồi không?][Công chúa nhỏ Đường Đường tái mặt rồi! Ha ha ha ha ha, cô bé khó khăn lắm mới bỏ qua chuyện này, lại bị người ta đào lên lần nữa.
]Một đôi mắt lạnh lẽo nhìn sau lưng, Diêm Nguyệt Thanh không cần quay đầu lại cũng biết là ánh mắt u oán của Đường Đường.
Cô mở miệng, chân thành nói: “Yên tâm, em gọi chị là chị, chị sẽ gọi cha em là chú!”Bình luận trên màn hình lập tức tràn ngập tiếng cười ha hả.
[Best off the best! Vẫn là chị Diêm của em đỉnh! Một câu nói đã cắt đứt đắn đo của Đường Đường.
][Chị coi em là chị em gái, em cũng không thể coi chị là mẹ kế được, ha ha!][Bây giờ cô ta thật sự không có hứng thú với đạo diễn Đường, hay là lạt mềm buộc chặt đấy? Tôi rất sợ công chúa nhỏ Đường Đường bị mắc lừa.
][Đúng đó, trong miệng vừa nói không thèm để ý, đến lúc đó xông lên quyến rũ đạo diễn Đường, sợ rằng công chúa nhỏ muốn khóc cũng chẳng có chỗ mà khóc.
][Tôi là đảng chờ đợi, tôi không bình luận, ý kiến